"Vấn đề gì, có thể xảy ra vấn đề gì?" Tôn Tú Hồng cười khẩy đáp: “Chỉ là ăn hai bát thịt vài miếng rau của cô, tôi bồi thường cho cô là được. Cô đừng hòng lớn tiếng dọa tôi, bà già này không phải là người dễ bị dọa đâu.”
Bà ta vẫn chưa nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, chỉ nghĩ rằng Dương Thúy Phân tức giận vì họ đụng đến đồ của bà ấy.
Dương Thúy Phân không muốn tiếp tục lằng nhằng với họ nữa, bà ấy lạnh lùng đáp: “Tôi nói lại lần cuối cùng, các người không trúng tuyển. Xin mời các người mau chóng rời đi.”
Tôn Tú Hồng thấy thái độ của bà ấy như vậy thì giận đến nỗi muốn lăn lộn la lối khóc lóc. Nếu không cho người phụ nữ này thấy sự lợi hại thì cô ta thật không biết mình đã ăn bao nhiêu bát cơm khô*.
* Câu này thường được dùng để chỉ trích ai đó không biết mình có khả năng hoặc vị trí như thế nào, thường là khi người đó có vẻ tự mãn hoặc không nhận thức đúng về bản thân mình.
Bà ta là bà nội của Cố Kiều Kiều. Bà nội đấy, hiểu không, ngoài bố nó thì bà ta là người có quan hệ huyết thống gần nhất với nó trên thế giới này.
Người phụ nữ này cố tình, hay là đứa trẻ Kiều Kiều đó cố ý dặn dò? Dù là loại nào thì chỉ cần không cho con trai và con dâu của bà ta vào nhà máy kiếm tiền, chuyện này sẽ không xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play