"Hừ, sao mà yếu đuối thế, chẳng phải đã cho cô tiền rồi sao? Chỉ có nhiêu đó thôi, không đủ thì tự nghĩ cách." Bà Lưu không vui hét lên.
"Chỉ có năm hào thì làm sao mà đủ? Nhà họ Lưu chưa chia nhà, tiền trong tay mẹ cũng có phần của chúng con, hiện giờ con chỉ muốn lấy lại phần thuộc về chúng con. Con muốn đi khám bệnh cho con trai, nó sắp sốt đến chết rồi." Dương Thúy Phân giận đến nỗi muốn cào mặt mẹ chồng.
Con trai bà ấy sốt đến mơ hồ rồi, đang chờ tiền cứu mạng. Nhà vừa bán ngô, lấy năm tệ ra không phải chuyện lớn.
"Không có, không có, chính là không có." Bà Lưu bị kích động, đứng dậy lớn tiếng mắng Dương Thúy Phân: “Nếu không thì đem bộ xương già này của tôi đi bán, xem đáng giá bao nhiêu.”

Cuối cùng Dương Thúy Phân không lấy được tiền từ chỗ mẹ chồng, đành phải đến nhà Lý Nhược Lan…
"Bố, ông mắng tôi vong ơn bội nghĩa. Tôi hỏi ông, năm đó tôi sốt cao suýt bị sốt hỏng đầu óc, nếu không có dì Lan, con trai của ông giờ còn đứng đây được sao?" Kim Trụ không kìm được nước mắt, không vì gì khác, chỉ cảm thấy có một người bố như vậy thật đáng xấu hổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play