Không mang thì không mang, Kim Trụ không đổi sắc mặt gật đầu, để Thiết Trụ đeo túi xách lên lưng rồi ra hiệu cho mẹ cậu ấy đi theo mình. Từ giờ trở đi, cậu ấy chính là trụ cột của gia đình, là chàng trai đầu đội trời chân đạp đất, che mưa che gió cho mẹ và em trai.
Cậu ấy sẽ nhờ chú Đông Viễn giới thiệu mình đến làm ở lò gạch, dựa vào sự nỗ lực của bản thân cậu cũng có thể tạo dựng một gia sản riêng cho mẹ và em trai.
Không cần bất cứ một đồng nào của nhà họ Lưu.
Dương Thúy Phân lắc đầu, những thứ khác có thể không mang, nhưng có một thứ nhất định bà ấy phải lấy đi.
Bà ấy vội vàng đi đến bên cạnh giường đất, lấy quần áo của Lưu Thôi Sinh từ trong thùng gỗ trầm hương được đặt dựa sát tường vứt ra ngoài, rồi ôm thùng vào trong lòng.
Sau đó lấy một cái hộp gỗ lim từ tủ quần áo, cẩn thận bỏ vào trong thùng.
Ông Lưu thấy như thế thì ‘hừ’ một tiếng lạnh lùng, bà Lưu có vẻ như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play