Lúc này Dương Thúy Phân và hai con trai đang ngồi trên mép giường sưởi, Lưu Thôi Sinh ngồi trên chiếc ghế sofa duy nhất trong phòng.
"Ra riêng?" Lưu Thôi Sinh như đang nghe một câu chuyện cười, khinh bỉ nhìn ba mẹ con trước mặt: “Cuộc sống tốt đẹp không muốn, rốt cuộc bà muốn làm gì? Ba ngày hai bữa rảnh rỗi gây chuyện. Dương Thúy Phân, không muốn sống nữa thì bà có thể cút, đừng kéo theo hai đứa con trai của tôi.”
Họ mang họ Lưu, không phải họ Dương. Lưu Thôi Sinh cười khẩy.
Nghe vậy, Dương Thúy Phân chỉ lạnh lùng nhìn chồng một cái mà không nói gì. Kim Trụ lập tức hét lớn: “Chia nhà cũng là ý của tôi và em trai, chúng tôi muốn dọn ra ngoài sống.”
Không muốn sống chung dưới một mái nhà với người nhà họ Lưu nữa, không muốn chịu đựng sự ức hiếp thêm nữa.
"Mày, Kim Trụ, mày có biết mày đang nói chuyện với ai không?" Lưu Thôi Sinh giận dữ chỉ vào mũi Kim Trụ hỏi.
"Biết chứ, sao lại không biết, tôi đang nói chuyện với bố tôi. Vậy thì xin hỏi, bố có xứng làm một người bố không?" Kim Trụ không chịu thua, mạnh mẽ đáp lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT