Bạch Sóc nghĩ ngợi, giơ ngón tay bắt đầu đếm những thứ mình cần: “Con muốn hai cái lu rò nước, hai cái lu còn nguyên, nửa lu than củi, nửa lu cát, một sọt bông gòn……”
Bạch Duẫn gật đầu: “Được, đợi mưa ngớt ta sẽ đi lấy.”
Hoa Đa đứng xem từ đầu đến cuối, vẻ mặt học theo rất nghiêm túc.
Dặn dò xong cho bọn nhỏ, Bạch Duẫn nhìn tình hình mưa bên ngoài, thấy mưa tạnh bớt thì liền gọi bạn lữ phụ giúp, nhân lúc trời tạnh nhanh chóng chuyển hết những thứ Bạch Sóc cần về.
So với mấy ấu tể chỉ có thể quanh quẩn trong động, thành niên vũ tộc bận rộn hơn nhiều. Ngoài kia mưa hầu như không dứt, mỗi ngày chỉ có ít phút ngắn ngủi là ngừng mưa. Trong khoảng thời gian ít ỏi đó, bọn họ phải tranh thủ gánh nước, mang lương thực về, một khắc cũng không được chậm trễ.
Chậm một chút thôi, mưa lại ào xuống, chẳng những mình bị ướt mà cả vật tư cũng phải đem ra rửa lại từ đầu.
Mùa mưa, nước sông đục ngầu, đừng nói đến chuyện nấu ăn hay uống, ngay cả tắm cũng không thể dùng trực tiếp. Nước uống của bộ lạc vẫn phải dựa vào nước suối sau núi, còn rửa sạch thì dùng nước mưa hoặc nước sông lắng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play