Hoa Vĩnh đến sơn động của Bạch Sóc thì vừa vặn gặp lúc Bạch Sóc và Ô Diễm đều ở đó.
Vốn dĩ Bạch Túc cũng có mặt, nhưng vừa rồi có đội săn đến hỏi việc gì đó, hắn thấy đệ đệ đã vất vả cả ngày ở chợ nên quyết định đi theo giúp.
Xác định trong động chỉ có ba người, Hoa Vĩnh bèn nghiêm túc dựng tấm ván gỗ ngay cửa vào.
Tấm ván gỗ này vốn do Bạch Sóc nhờ Bạch Tuần giúp chế tác. Sơn động của Vũ tộc không có “cửa”, bình thường chỉ dùng một tảng đá lớn để chắn. Nhưng tảng đá chỉ đẩy ra chặn lại vào ban đêm lúc nghỉ ngơi, còn ban ngày cửa động luôn mở, ai cũng có thể ra vào.
Người Vũ tộc vốn không có thói quen gõ cửa, thường cứ thế bước vào. Nhưng Bạch Sóc lại thấy khó chịu với kiểu ấy, nhất là khi đang tính toán số liệu mà có người đột ngột vào quấy rầy, khiến cậu phải làm lại từ đầu. Chỉ là sức cậu không đủ để đẩy tảng đá, hơn nữa thời tiết này mà bịt kín cửa động thì bên trong sẽ ngột ngạt.
Cuối cùng, Bạch Sóc nghĩ ra cách mới, dùng ba tấm ván gỗ. Một tấm giữ nguyên màu, một tấm nhuộm xanh bằng dịch lá, một tấm nhuộm đỏ bằng dịch hoa.
Nếu dựng mặt xanh ở cửa thì nghĩa là cậu rảnh, chỉ cần gõ lên và chờ cậu đáp lời là có thể vào. Nếu dựng tấm gỗ không nhuộm màu thì nghĩa là cậu đang bận, chờ một lát sẽ được. Còn nếu là màu đỏ, tức là cậu bận không thể tiếp, phải quay lại sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play