“Nhưng vị đạo hữu này tuy là đệ tử của Ngự Thú cốc, lại không phải người của Thiếu cốc chủ, nàng có cần ta bảo vệ hay không là lựa chọn của nàng, tự nhiên cũng không đến lượt Thiếu cốc chủ quyết định.”

Hệ thống đối với nhiệm vụ nhánh không có yêu cầu cưỡng chế hoàn thành, phần thưởng lần này Tạ Huỳnh cũng không quá hứng thú, nếu như Lộc gia tỷ muội đều không biết điều, nàng tự nhiên cũng sẽ không vội vàng nhiệt tình mà bị lạnh nhạt.

“Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy?! Ngươi nghĩ ngươi là ai!”

“Ta không phải ai cả, nhưng ta muốn nói thế nào thì nói như vậy!

“Tuy ta đúng là nhận nhiệm vụ bằng Linh Thạch của Ngự Thú cốc, nhưng lại không phải bán mình cho Ngự Thú cốc làm người hầu, Thiếu cốc chủ không có quyền xen vào ta.”

“Ngươi ngươi ngươi!”

Lộc Kim Tích bị thái độ thờ ơ của Tạ Huỳnh làm tức giận đến nửa ngày không nói ra được lời nào, chỉ có thể chuyển mũi nhọn sang Lộc Kim Ninh.

“Kim Ninh ngươi nói đi! Ngươi là muốn đi theo ta hay đi theo nữ tu không rõ lai lịch này!”

“Thật xin lỗi nha Thiếu cốc chủ, ta vẫn là mời vị đạo hữu này bảo vệ ta đi.”

Giọng nói của Lộc Kim Ninh nhẹ nhàng nhu thuận, giống như tính cách của nàng, làm cho người ta cảm thấy như gió xuân.

Lộc Kim Tích không ngờ lại bị cự tuyệt, trong chốc lát có chút kinh ngạc.

“Kim Ninh ngươi……”

“Thiếu cốc chủ, ngươi liền cùng Mộc sư huynh hảo hảo cùng đi hái Ninh Thần Đào đi, không cần lo lắng cho ta.”

“Tùy ngươi! Ta lười quản ngươi!”

Thái độ của Lộc Kim Ninh ôn nhu nhưng kiên định, Lộc Kim Tích cũng lên cơn giận, xoay người rời đi, Mộc Tử Dương do dự một chút vẫn chậm rãi đi theo.

Lộc Kim Ninh nhìn theo bóng lưng của Mộc Tử Dương, ánh mắt lạnh lùng:

Nàng thật sự rất muốn cùng với người kia cùng hành động, nhưng nếu như Mộc Tử Dương cũng ở đây, vậy thì thôi đi.

Lộc Kim Ninh thu hồi ánh mắt, cười nhìn về phía Tạ Huỳnh.

“Sau đó liền phiền phức vị đạo hữu này hao tổn tâm trí.”

“Dễ nói dễ nói, lấy tiền tài của người và trừ tai họa cho người mà!”

Tạ Huỳnh đối với thái độ của Lộc Kim Ninh lại vô cùng hài lòng, quả nhiên a, người thông minh mãi mãi khiến người ta yêu thích.

Đệ tử Ngự Thú Tông không tính cả Mộc Tử Dương, tổng cộng có bốn mươi người tiến vào rừng rậm Huyễn ảnh, chia làm hai mươi đội nhỏ, mỗi đội hai người.

Nếu xét theo nhân số, Mộc Tử Dương cộng với các tu sĩ như Tạ Huỳnh nhận nhiệm vụ, mỗi người cần phải phụ trách bốn đội nhỏ, tám người.

Nhưng vì Lộc Kim Tích gây náo loạn trước đó, cộng thêm Tạ Huỳnh biểu hiện tu vi thấp nhất trong năm người, cho nên không có bao nhiêu đệ tử Ngự Thú Tông nguyện ý để nàng bảo vệ.

Cuối cùng, chỉ có Lộc Kim Ninh và bạn của nàng là Hàn Xuyên nguyện ý đi theo Tạ Huỳnh……

Rừng rậm Huyễn ảnh cực kỳ rộng lớn, mà địa điểm xuất hiện của Ninh Thần Đào mỗi lần đều vô cùng ngẫu nhiên, không có quy luật.

Sau khi phân đội đơn giản, tất cả mọi người liền tự giác tách ra, chia nhau hành động.

Rừng rậm Huyễn ảnh sở dĩ gọi là “huyễn ảnh”, là vì nơi đây sinh trưởng Huyễn Ảnh Đằng độc nhất vô nhị của Vạn Tượng Đại Lục.

Huyễn Ảnh Đằng dựa vào cây Ninh Thần để sinh tồn, hấp thụ chất dinh dưỡng từ thân cây để lớn mạnh bản thân, vì vậy trong rừng rậm Huyễn ảnh, mỗi gốc cây đều quấn quanh vô số dây leo xanh tươi mơn mởn, nhìn từ xa tựa như một đầu Trúc Diệp Thanh đang cuộn tròn.

“Nhị vị đạo hữu cần phải đi theo sát, chú ý đừng chạm vào Huyễn Ảnh Đằng trên cây.”

“Một khi không cẩn thận chạm vào Huyễn Ảnh Đằng sẽ bị nó kéo vào cảnh giới huyễn cảnh dưới đáy lòng một cách thần không biết quỷ không hay, cuối cùng bị hút khô tinh huyết mà chết trong vô tri vô giác.”

“Không ngờ Tạ đạo hữu vẫn còn biết những điều này.”

“Đã dám nhận nhiệm vụ Ngự Thú cốc ban bố, tự nhiên cũng phải hiểu rõ nội dung nhiệm vụ mới không phạm sai lầm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play