Tu sĩ đều có đã gặp qua là không quên được tốt bản lĩnh, Tạ Huỳnh tự nhiên cũng nhớ kỹ Mộc Tử Dương.

Chỉ là nàng đối với cái này kém chút lầm việc của mình người cũng không có mấy phần hảo cảm, cũng không muốn cùng hắn có cái gì liên lụy, bởi vậy chỉ coi là không có trông thấy cũng lười sinh thêm sự cố.

Dù sao nàng sẽ không ở Ngự Thú cốc đợi quá lâu, chờ lấy được Huyễn Ảnh Đằng ra, nàng liền sẽ rời đi.

Chỉ là một mực cực kì để ý Mộc Tử Dương Lộc Kim Tích vẫn là thấy được Mộc Tử Dương chú ý Tạ Huỳnh ánh mắt, nàng ánh mắt hơi trầm xuống mấy phần.

Nhưng huyễn ảnh rừng rậm tức sắp mở ra, Lộc Kim Tích cũng không có tại lúc này nói thêm cái gì, mà là nghĩ đến chờ trở ra lại tìm cơ hội hảo hảo tìm kiếm cái này Nữ Tu ngọn nguồn.

Một nhóm mấy chục người ngay ngắn trật tự bước vào huyễn ảnh rừng rậm, Tạ Huỳnh đi vào sát na, trong đầu vang lên đã lâu hệ thống thông báo âm thanh.

【Leng keng ~ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhánh “Bảo vệ Lộc gia tỷ muội rời khỏi rừng rậm Huyễn ảnh bình an”, phần thưởng nhiệm vụ: Châu Linh Ngũ Hành ngẫu nhiên ×1.】

Tạ Huỳnh khẽ nhíu mày: Lộc gia tỷ muội?

“Lộc gia chẳng phải chỉ có một mình Thiếu cốc chủ Lộc Kim Tích sao?”

【Trong mắt người đời là như vậy, nhưng sự thật là, Ngự Thú cốc Lộc gia có hai vị nữ nhi, Lộc Kim Tích còn có một vị muội muội là Lộc Kim Ninh, có thiên phú Ngự Thú tốt hơn nàng.】

【Nhưng Lộc Kim Ninh từ nhỏ đã cự tuyệt học tập tâm pháp của Ngự Thú cốc, không muốn kế thừa Ngự Thú cốc.

Ngự Thú cốc coi đây là điều đáng hổ thẹn, liền biếm nàng thành đệ tử phổ thông đồng thời xóa đi dấu vết của nàng trong gia tộc.】

【Hiện tại trong Ngự Thú cốc, chỉ có vài vị trưởng lão, Chưởng viện và Lộc Kim Tích biết thân phận của Lộc Kim Ninh.】

“Tình cảm của Lộc Kim Tích và muội muội này thế nào?”

【Vấn đề này không liên quan đến nhiệm vụ của ký chủ, Âm Âm không thể tiết lộ đáp án.】

Tạ Huỳnh:……

【Nhưng ta có thể nói cho ký chủ biết ai là Lộc Kim Ninh.】

“Không cần, chờ ngươi nói cho ta, cúc vàng đã nguội lạnh.”

Tạ Huỳnh không hề che giấu sự bất mãn đối với Âm Âm, nhấc chân liền hướng về một thiếu nữ mặt trái xoan không đáng chú ý trong đám người đi đến.

Âm Âm:?

Không phải…… Nàng làm sao biết cô bé kia chính là Lộc Kim Ninh?

“Vị đạo hữu này, lát nữa ta bảo vệ các ngươi thế nào?”

Lộc Kim Ninh ngẩng đầu liền đối diện với một đôi mắt cười thành hình trăng lưỡi liềm cong cong: Thật đáng yêu muội muội!

Nàng không hề suy nghĩ liền đáp ứng Tạ Huỳnh.

“Tốt lắm!”

“Tốt cái gì tốt?!” Lộc Kim Tích đột nhiên chạy tới, một phen gạt người bên cạnh ra, hung dữ trừng mắt nhìn Tạ Huỳnh.

“Một nữ tu Trúc Cơ sơ kỳ như vậy thì có bản lĩnh gì có thể bảo vệ tốt cho ngươi?”

“Ngươi vẫn là đi cùng ta, đại sư huynh sẽ bảo vệ tốt cho chúng ta.”

Tạ Huỳnh chậm rãi đánh ra một dấu hỏi:?

Chẳng lẽ nàng lúc nào trêu chọc qua vị Thiếu cốc chủ này? Sao lại cảm thấy Lộc Kim Tích có ý kiến lớn với nàng như vậy?

Một giây sau, khi gương mặt của Mộc Tử Dương lại xâm nhập vào tầm mắt của nàng, Tạ Huỳnh ma xui quỷ khiến liền hiểu ra ác ý của Lộc Kim Tích đối với mình đến từ đâu.

“Tiểu sư muội, ngươi đừng nói như vậy, ta thường có cơ hội gặp thân thủ của vị đạo hữu này khi du lịch bên ngoài, nàng rất lợi hại, không thua gì ta.”

“Ta không tin! Đại sư huynh ngươi đã là Trúc Cơ hậu kỳ rồi! Một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ làm sao có thể lợi hại hơn ngươi!”

“Tiểu sư muội……”

“À đúng đúng đúng, Thiếu cốc chủ nói rất đúng!”

“Ta có tài đức gì, làm sao có thể so sánh với vị hôn sư huynh của Thiếu cốc chủ chứ? Đương nhiên cũng không xứng bảo vệ Thiếu cốc chủ.”

Tạ Huỳnh trực tiếp cắt ngang lời tiếp theo của Mộc Tử Dương, nàng chỉ đến lấy một gốc Huyễn Ảnh Đằng, không có hứng thú trở thành kẻ địch giả tưởng của bất kỳ ai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play