Tia nắng cuối cùng của hoàng hôn rơi xuống sân khấu vuông vức, những người hóa trang khắp mặt, không thể nhìn rõ dung mạo đang treo một dãy đèn lồng nhiều màu thật dài, phía dưới sân khấu có người đứng kẻ ngồi, đã có rất nhiều người tụ tập chờ đợi.
Thương Nhung chưa từng thấy cảnh tượng như thế này, có người gảy đàn thổi sáo, âm nhạc lúc có lúc không, rất nhiều gương mặt xa lạ đều đang cười, ánh mắt nàng liên tục bị đầu người chen chúc che khuất, chỉ có thể bị thiếu niên kéo tay, bị động thoát khỏi đám đông đang tụ lại ở phía trước sân khấu.
Quả đúng như lời Mộng Thạch đã nói, đêm nay quả thật có rất nhiều người gánh hàng rong đến, họ bán đồ ăn vặt, đồ chơi, cũng có cả thợ bạc nhân dịp náo nhiệt mà tới, bán mấy món trâm vòng trang sức mà phụ nữ yêu thích, cũng có thể nấu chảy đồ bạc cũ rồi chế tác lại thành đồ mới.
Thương Nhung thấy một đám trẻ con vây quanh một ông lão tóc bạc, ông cụ có gương mặt hiền hậu, tươi cười hòa nhã, bàn tay đảo nước đường nóng, vẽ ra một chú hổ béo tròn rồi đưa cho một đứa trẻ trong số đó.
Thiếu niên vẫn luôn nắm tay nàng bất chợt buông tay ra, lúc này ánh mắt của Thương Nhung mới rời khỏi quầy hàng vẽ đường, sau đó trông thấy thiếu niên bước lên trước mấy bước, đứng xếp hàng sau lũ trẻ con, có lẽ cảm nhận được ánh mắt của nàng, y quay đầu lại hỏi: “Ngươi muốn loại nào?”
Y chẳng mảy may để ý tới những ánh mắt hiếu kỳ của lũ trẻ và phụ nhân xung quanh, đôi mắt đen láy như mực của y chỉ chăm chăm nhìn về phía nàng.
Thế nhưng những ánh mắt đang nhìn về phía y lại nương theo ánh mắt của y mà dõi về phía nàng, Thương Nhung bối rối nghiêng đầu đi, chỉ khẽ đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play