Rong biển trôi nổi trong bát hoành thánh, Lâm Tòng Chỉ vớt một miếng, húp một ngụm nước canh. Cậu không nói gì.
Tính chiếm hữu bệnh hoạn của Tiêu Kinh Văn luôn có tiền đề hợp tình hợp lý như vậy, mà Lâm Tòng Chỉ là người khá lười biếng, có người sắp xếp cuộc sống của cậu đâu vào đấy, cậu cũng không ngại. Hai người chưa bao giờ cãi nhau về chuyện này.
Tiêu Kinh Văn nói xong cũng không có lý do gì để ở lại lâu hơn, hắn đứng dậy khỏi ghế sofa chuẩn bị rời đi. Lâm Tòng Chỉ đặt thìa xuống, tháo nhẫn ra, đưa cho hắn.
Ban đầu hắn không nhận, nói: "Tặng cậu đấy."
"Đừng." Lâm Tòng Chỉ ngẩng lên: "Chỉ vì nó ở chỗ tôi mà tôi đã ba ngày không ngủ ngon, gió thổi qua tôi cũng tưởng là có người đến ăn trộm nhẫn."
Tiêu Kinh Văn cười: "Được rồi."
Hắn lấy chiếc nhẫn từ tay Lâm Tòng Chỉ, nắm lấy phần vòng nhẫn, nhìn nó như nhìn một bông hoa bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT