Tiêu Kinh Văn cứng đờ.
Một lúc không biết nên bày ra biểu cảm gì. Trước đây cậu cũng từng trêu chọc hắn như vậy, nhưng đó là chuyện của rất lâu về trước rồi.
Lâm Tòng Chỉ trời sinh có khóe môi cong lên, nếu cậu muốn cố ý cười ngọt ngào một chút, chỉ cần hơi nheo mắt, nhìn vào mắt đối phương, cong khóe môi lên. Tiêu Kinh Văn lúc này không thể tiếp tục được nữa, hơn một tiếng rồi, cũng gần đủ rồi.
Hắn ho khan một tiếng, quay đầu nhìn màn hình máy tính, vội vàng nói “hôm nay tạm thời đến đây thôi” rồi tắt cuộc gọi hội nghị, đứng dậy khỏi ghế.
Vì là cuộc họp video, Tiêu Kinh Văn mặc cả bộ vest, hắn theo thói quen đứng dậy cài cúc áo, nói: “Chỉ một chai rượu thôi mà, còn phải lên lầu hỏi anh?”
“Em rất lịch sự mà.” Lâm Tòng Chỉ hơi ngẩng đầu.
Tiêu Kinh Văn đi vòng qua bàn làm việc đến trước mặt cậu, đưa tay lấy chai sâm panh trong tay cậu, cúi đầu nhìn, nói: “Trước khi anh đi Tây Ban Nha có nhờ một đối tác chọn giúp vài chai rượu, định tặng mẹ em làm quà cưới, anh không rành về khoản này lắm, anh ấy chọn cho anh mấy chai, còn dư hai chai ở chỗ anh, anh để trong tủ lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT