Họ giống như hai tiểu hành tinh va chạm trong không gian, chỉ có hình ảnh mà không có âm thanh. Âm thầm, lặng lẽ, ngoài họ ra, không ai biết, không ai quan tâm.
Cuối cùng Dương Thanh Chi cũng hoàn toàn thu hồi ánh mắt, ngừng một lúc mới hỏi: "Này cô Trương, thầy Lâm của các cô và sếp Tiêu, rất thân thiết sao?"
Trương Miểu cười cười: "Cũng tạm được. Ban đầu bà muốn đến phòng tranh của chúng tôi, chẳng phải là vì chúng tôi tham gia buổi đấu giá của Gleam sao."
Trương Miểu cố gắng dẫn dắt câu chuyện trở lại tác phẩm, nhưng Dương Thanh Chi vẫn muốn hỏi cho ra nhẽ: "Đúng vậy, được Gleam công nhận đã là một sự đảm bảo rồi, nhưng tôi cứ tưởng thầy Lâm và Gleam chỉ là quan hệ hợp tác đơn thuần, không ngờ... sếp Tiêu lại đích thân tiếp đón."
Bà ta nhìn Trương Miểu, rồi lại nhìn về phía bên kia giá trưng bày, hai người đó nói đi tìm tranh, tìm lâu như vậy rồi.
Ánh mắt này vừa xuất hiện, Trương Miểu lập tức hiểu ra, đây là cho rằng có thể vào Gleam là hoàn toàn nhờ có quan hệ với Tiêu Kinh Văn. Thật ra chuyện này nói ra cũng không khó giải thích, chỉ cần nói mơ hồ là bạn cũ là được, đoán chừng Dương Thanh Chi sẽ không hỏi dồn dập.
Tuy nhiên, Trương Miểu cũng biết tính tình của ông chủ mình, nếu bị người ta hiểu lầm là dựa vào quan hệ mới vào được buổi đấu giá, thì ông chủ của cô chắc chắn sẽ tức chết. Vì vậy, Trương Miểu chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, nói: "Có lẽ là vì chỉ có sếp Tiêu mới có thể mở cửa kho hàng, chúng ta phải đi qua mấy cánh cửa sắt nặng nề lận mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play