“Không được.” – Cố Cẩn dứt khoát từ chối, rồi vòng qua Trần Tư Tư đi tiếp xuống lầu.
Trần Tư Tư không ngờ anh lại từ chối thẳng thừng đến vậy, lập tức chết đứng tại chỗ.
Giang Ly thấy chẳng còn gì để xem, bèn nhanh chóng theo sau Cố Cẩn xuống lầu. Nhưng không ngờ, Trần Tư Tư lại tiếp tục chạy theo sau.
"Anh à, anh không đồng ý là vì chị ấy sao?" – Trần Tư Tư chặn Cố Cẩn lại, giọng điệu rụt rè, còn lén lút liếc nhìn Giang Ly như thể bị cô bắt nạt vậy. Sau đó lại quay sang Giang Ly, giọng mềm mại: “Chị ơi, em thật sự chỉ muốn đi cùng để tìm đồ ăn thôi, chị đừng hiểu lầm anh ấy mà.”
Giang Ly tức đến mức bật cười, chưa kịp để Cố Cẩn mở miệng đã quay sang Trần Tư Tư, nói luôn:
“Tôi thấy không chỉ tai cô có vấn đề, mà não chắc cũng để quên ở nhà rồi. Người ta đã nói thẳng là không đồng ý, cô còn mặt dày đeo bám ở đây làm gì? Với cả, đừng gọi tôi là chị. Nhìn cô lớn hơn tôi rõ ràng, còn giả vờ ngây thơ làm gì cho mất mặt? Mặt dày thật đấy.”
Không để Trần Tư Tư kịp phản ứng, Giang Ly tiếp luôn:
“Còn nữa, không hợp thì đừng mặc váy trắng. Mặt trang điểm như ma, may mà đang ban ngày, chứ buổi tối tôi còn tưởng gặp ma thật.”
Nói xong, cô lập tức lướt qua cô ta, bước xuống lầu, không muốn phí thêm một giây nào nữa.
Cố Cẩn không ngờ Giang Ly lại có mặt sắc sảo như vậy. Phải nói là, nhìn cũng khá đã mắt. Anh nhìn theo bóng cô đi xuống rồi vội vàng chạy theo.
"Cô… hai người…" Trần Tư Tư giơ tay chỉ về phía Giang Ly, lắp bắp mãi không nói được câu nào, chỉ nghẹn ra một câu:
“Thật là tức chết tôi mà!”
Cô ta giậm chân thùm thụp rồi quay về phòng, tuyệt đối không dám ra ngoài một mình. Trong lòng cũng bắt đầu ghi hận Giang Ly.
Lúc này, Giang Ly đã xuống đến tầng hầm, hoàn toàn không biết Trần Tư Tư đang oán hận mình. Mà cho dù có biết, cô cũng chẳng quan tâm. Phụ nữ đúng là nhóm yếu thế trong thời kỳ tận thế, có thể tìm kiếm sự giúp đỡ, nhưng không phải bằng kiểu sống bám như dây leo vào người khác. Có tay có chân, gan to một chút thì vẫn có thể tự đi tìm vật tư được. Gặp phải người tốt như bọn họ thì không sao, chứ gặp kẻ xấu thì không biết sẽ có kết cục gì.
Đúng là trong tận thế, có không ít phụ nữ yếu đuối lựa chọn cách sống như vậy. Giang Ly tuy không thích, nhưng cũng chẳng buồn chỉ trích ai. Mỗi người có lựa chọn riêng, có người là do hoàn cảnh bắt buộc. Chỉ cần đừng dính vào cô là được.