Cả hai men theo con đường ban nãy chậm rãi quay lại khu nhà. Gần đến cửa, Cố Cẩn bỗng dừng lại hỏi: “Ngày mai cô có muốn cùng đi kiếm đồ không?”

Giang Ly nghĩ một lúc: “Được, mấy giờ vậy?” Cũng đúng, ở lì trong nhà bao lâu rồi, không ra ngoài thì kiểu gì cũng bị người ta chú ý.

Nghe cô đồng ý, Cố Cẩn mỉm cười, rồi nói: “Tám giờ sáng, được không?”

“Được.”

“Vậy chúc ngủ ngon, mai gặp.”

“Ừ, ngủ ngon, mai gặp.”

Nói rồi, hai người ai về nhà nấy. Về đến nhà, Giang Ly bật điện ở cửa, rồi vào phòng mang pin mặt trời ra. Cô cắm hai chiếc quạt điều hòa cùng quạt máy, bỏ đá vào trong. Sau đó, cô kéo bồn tắm chứa sẵn nước ra, bắt đầu tắm gội. May mà cô đã cắt tóc ngắn đến ngang vai, chứ để dài thì thật sự rất nóng, gội đầu cũng phiền. Tóc ngắn thế này dễ buộc, gội nhanh, lại mau khô.

Sáng hôm sau, Giang Ly nhanh chóng giải quyết bữa sáng. Đó là mấy cái bánh bao mua từ trước, ăn kèm một bát sữa đậu nành và quẩy. Ăn bánh bao nóng hổi trong thời tiết như thế này, cô không khỏi cảm thán – có không gian giữ lạnh đúng là quá tiện.

Ăn xong, cô giắt hai thanh đoản đao kiểu Đường vào bên hông, dùng áo khoác che lại. Sau đó thu dọn hết đồ đạc trong phòng vào không gian, rồi đeo chiếc ba lô leo núi đã chuẩn bị sẵn từ trước. Đúng tám giờ, cô mở cửa rời đi.

Vừa mở cửa, cánh cửa đối diện cũng bật mở cùng lúc. Cố Cẩn cũng đeo một cái ba lô. Hai người chào nhau đơn giản rồi cùng xuống lầu.

Vừa đi xuống mấy tầng, đến khúc ngoặt cầu thang thì bị một cô gái mặc váy trắng chặn lại. Cô gái để tóc dài xõa sau lưng, mặt đánh phấn trắng bệch, môi tô đỏ chót, cả người trông vừa kỳ quặc vừa giả tạo – tiếc là bản thân cô ta lại nghĩ mình rất ổn.

Giang Ly nhìn cô ta chỉ muốn hỏi một câu: “Mỹ phẩm của cô mua ở đâu vậy? Trời nóng thế này mà không bị trôi phấn sao? Với cả tóc xõa thế kia không nóng à?”

Trần Tư Tư liếc nhìn Giang Ly một cái, rồi nhanh chóng quay sang Cố Cẩn.

“Anh ơi, anh ra ngoài tìm đồ ăn à? Có thể cho em đi cùng không? Mấy hôm nay em không còn gì ăn rồi...” – nói xong, cô ta dùng đôi mắt long lanh nhìn Cố Cẩn, làm bộ yếu ớt kiểu “bạch liên hoa”, hoàn toàn phớt lờ sự hiện diện của Giang Ly bên cạnh.

Trần Tư Tư hôm qua đã nhìn thấy ba người kia lên lầu, đoán ra là đến tìm Giang Ly. Sau đó lại thấy Cố Cẩn dẫn người về, cô ta biết chắc Cố Cẩn là người có năng lực. Cô ta nghĩ Giang Ly bình yên vô sự trở về cũng là nhờ Cố Cẩn, nếu không thì chẳng thể toàn mạng. Hôm nay cô ta đứng đây canh thử, không ngờ lại đợi được thật. Với sự tự tin vào nhan sắc của mình, cô ta chắc chắn Cố Cẩn sẽ đồng ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play