Hắn vừa mở mắt ra, liền cảm thấy toàn thân đau đớn. Vài khuôn mặt xa lạ cười dữ tợn xuất hiện trước mặt hắn – một màn mở đầu cho kịch bản ngược kinh điển.
Là một siêu phản diện từng xuyên qua vô số thế giới, hắn đã sớm quen với những cảnh tượng như vậy. Hắn cố gắng kiềm chế luồng sức mạnh quá mức trong cơ thể, nhẫn nại để mạch truyện khổng lồ tràn vào đầu mình.
Đây là một cuốn truyện tranh đang cực kì nổi tiếng. Câu chuyện đại khái là thế này:
Một Omega, người phải làm đủ mọi việc vặt c để nuôi sống cả gia đình, cậu là một đứa trẻ chăm chỉ và kiên cường. Nhưng cậu lại có một người cha vô tích sự, sau khi sự nghiệp thất bại, người cha này đã để lại một khoản nợ cờ bạc khổng lồ và một đống hỗn loạn cho đứa con Omega chưa tới hai mươi tuổi gánh vác.
Để trả khoản vay nặng lãi, duy trì việc học của em trai, và hơn hết là để lo tiền thuốc men cho bà nội, Omega nhỏ đã cùng đường.
Cuối cùng, dưới một loạt áp lực đè nặng lên cậu cùng những lời dụ dỗ, cuối cùng cầu cũng đồng ý "thử một lần", dùng chính thân thể mình để trả nợ!!
Sau khi trải qua một loạt những cuộc tra tấn phi nhân tính từ chủ nợ, Omega nhỏ cuối cùng cũng có chút thời gian để thở.
Thế nhưng, dù lãi đã trả được một phần, tiền gốc vẫn đứng sừng sững như một ngọn núi. Trong lúc tình cảnh đang tuyệt vọng như vậy, cậu gặp được một nhân vật chính khác của truyện – một Alpha.
Omega nhỏ gầy yếu, mảnh mai, xinh đẹp đến không giống người thật, toàn thân đầy những vết thương do bị hành hạ. Alpha bị thu hút bởi vẻ ngoài của cậu nhưng lại cảm thấy cậu quá dơ bẩn. Omega muốn tiền của Alpha, nhưng lại không dám cầu xin sự thương hại từ hắn.
Vì thế hai người ký kết một bản hợp đồng: Omega sẽ ở bên Alpha làm tất cả những gì anh ta yêu cầu, đổi lại là số tiền 1 tỷ won để trả nợ.
Từ đó, hai người bắt đầu một mối tình ngược tâm ngược thân đầy bi thảm.
Đây là cốt truyện chính được tóm tắt và chỉnh sửa lại.
Trong truyện có rất nhiều nhân vật phản diện lớn nhỏ, nhưng phản diện chính không phải là Vân Diệp Hàn, mà là một lão già bảy tám chục tuổi kinh tởm, âm mưu chiếm đoạt Omega, đấu đá với Alpha suốt cả chục chương... hoàn toàn không liên quan gì tới Vân Diệp Hàn.
Hơn nữa, quan trọng nhất là tên của bộ truyện tranh này là 《Omega Nợ 1 Tỷ: Giao Dịch Khế Ước Cùng Đại Lão》, chứ không phải cái thế giới thương chiến bình thường mà Vân Diệp Hàn dự đoán.
“…”
Vân Diệp Hàn giữa mày lộ rõ vẻ kinh hoàng.
Có vẻ như hắn đã xuyên nhầm truyện rồi.
Lần này, hắn không còn là đại phản diện như như mọi khi. Ngược lại, hắn lại là cái nhân vật được miêu tả rất ít, thằng em trai tiện nghi mỗi lần xuất hiện liền đòi tiền Omega nhỏ kia.
Mà hiện tại tình tiết đang diễn ra chính là đoạn mở đầu: Omega đến trường đón em trai tan học, lại bị chặn ở đầu ngõ. Sau một trận đánh đập và sỉ nhục, lần đầu tiên cậu phải đến "phục vụ" ở một bữa tiệc rượu.
Giờ phút này, thiếu niên đang nằm mềm oặt dưới đất chính là nhân vật chính của câu chuyện.
Ánh mắt Vân Diệp Hàn không kiềm được mà dời về phía thiếu niên ấy.
Hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Trên khuôn mặt lãnh đạm và tuấn tú của thiếu niên thoáng qua một tia cảm xúc, nhưng rồi nhanh chóng biến mất, đôi mắt đen sâu thẳm không đáy.
Vân Diệp Hàn xưa nay chưa từng là người mềm lòng hay giàu lòng trắc ẩn.
Hắn là phản diện ở vô số thế giới, đã sớm quen với sự lạnh nhạt và đau khổ.
Nếu đây là con đường đã được định sẵn cho thiếu niên kia, hắn cũng không ngại mà đứng ngoài cuộc —-
Gần như ngay khi ý nghĩ ấy vừa nảy ra trong đầu hắn, Omega đang nằm ngã dưới đất đột nhiên mở bừng mắt.
“... Con mẹ nó! Đồ vô dụng! Cuối cùng mày cũng tỉnh lại rồi!”
Gã đàn ông tay xăm trổ hùng hổ cúi xuống, giơ tay định tát một cái thật mạnh vào mặt Omega!
Thế nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, một bàn tay mảnh mai xinh đẹp dính đầy bụi bặm bỗng vươn ra nhanh như chớp, chuẩn xác chặn lấy tay gã xăm trổ!
Bàn tay đó trông cực kỳ gầy yếu, nhưng sức lực lại lớn đến kinh người, dường như muốn bóp gãy xương cốt của đối phương.
“A a a!!”
Gã xăm trổ lập tức hét lên một tiếng đau đớn, mồ hôi lạnh túa ra từ đỉnh đầu, tên đàn em tóc vàng bên cạnh sững sờ mất một lúc, theo bản năng kêu lên:
“Đại ca! Anh sao vậy?!”
Gã đàn ông xăm trổ cố nhịn đau, lên bần bật: “Tao bị, bị chuột rút!”
Bàn tay nhỏ kia lại tặng thêm hai phần sức lực.
“A a a a a đau! Đau quá!”
Vân Diệp Hàn câm nín trong một khắc.
Ánh mắt hắn bất động thanh sắc lặng lẽ quan sát cậu, Omega nhỏ ban đầu toàn thân đầy vết thương, đau đến ngất xỉu, giờ đây loạng choạng đứng dậy. Sau khi ném gã đàn ông tay xăm trổ ra, cậu hơi nhíu mày, trong mắt mơ hồ lóe lên một tia sáng vàng kim chói mắt.
“Thủ đoạn hèn hạ” Omega nhàn nhạt mở miệng, “Người là ai? Mau xưng tên!”
“... Cái gì?! Mày đang nói cái quái gì vậy?!” Gã đàn ông tay xăm trổ hét lớn “Lee Baek Hyeok, mày điên rồi sao?!”
“Lớn mật!” Omega cười lạnh một tiếng “Ăn nói hồ đồ còn dám truyền mật ngữ! Nhìn thấy Long Vương, ngươi còn không mau quỳ xuống?!”