Chương 4: Phong thủy là giá khác nha

Chẳng mấy chốc, livestream đã được kết nối.

Anh Lưu thôn quê ăn mặc giản dị, thấy lượng người xem đông nghịt thì trố mắt:

“Anh em, cảm ơn đã cho tôi cơ hội này. Tôi đã nhờ người trong làng giúp rồi, lát nữa là đào được mộ ra thôi.”

Camera livestream chuyển sang nhóm người khác.

Đó đều là mấy bác nông dân ở lại quê, quen làm việc nặng, ai cũng tay khỏe. Lúc này ai nấy đều vác cuốc lên núi theo góc máy của Lưu ca.

Chẳng mấy chốc đã đến nơi chôn cất.

Mấy người cùng vái trước mộ, làm theo lời Vương ca dặn – nói rằng là sửa mộ cho cha – rồi mới bắt đầu đào đất.

Thấy livestream thật sự đang đào mộ, khán giả lập tức chia sẻ khắp nơi cho bạn bè xem chung.

[Cảnh náo nhiệt hôm nay quá đã: lúc nãy thì hổ rượt người, giờ thì thấy streamer đào mộ cha mình.]

[Tôi thề, bạn tôi bảo có người cá cược rồi đào mộ cha mình, tôi còn không tin. Vào xem mới thấy thật sự đang đào mộ thiệt kìa. Là mộ cha của ông Vương ca streamer hả? Đừng nói nhầm mộ người khác nha.]

[Đúng rồi đúng rồi, vừa nãy Lưu ca còn cho coi tên trên bia mộ, trên đó có chữ “con: Vương xx” mà!]

Chỉ trong thời gian ngắn, phòng livestream có ba streamer liên kết này đã leo thẳng lên top 1 chuyên mục livestream ngoài trời trong ngày.

Lục Hành Phong nhìn cô bé con đang ngồi cạnh mình, hạ giọng hỏi:

“Nha Nha, em thật sự chứng minh được ba của anh ta ở trong mộ chơi với rắn hả? Bây giờ người xem ngày càng đông, livestream lại có định vị… Nếu em đoán sai… thì em và người thân em sẽ…”

Nghe tới hai chữ "người thân”, Nha Nha chớp mắt rồi nhoẻn cười ngọt ngào:

“Nha Nha chỉ có một mình thôi, không có người thân ở đây đâu. Mà lời Nha Nha nói thì không thể sai được.”

Thấy cô bé tự tin như vậy, Lục Hành Phong cũng không tiện nói thêm gì, chỉ thầm nghĩ nếu thật sự có chuyện, thì anh sẽ dẫn Nha Nha về nhà, mặt dày xin ba tha thứ. Có nhà che chở, Nha Nha sẽ không bị dân mạng tấn công.

Nghĩ vậy rồi, anh cũng thấy nhẹ nhõm hơn, định đọc vài bình luận trong livestream cho Nha Nha nghe.

Ai dè thấy cô bé con kia đang chăm chú nhìn màn hình, còn đáp lại bình luận luôn:

“Đúng rồi đó, Nha Nha là tiểu đạo sĩ của Tam Thanh Quán. Tam Thanh Quán đã ẩn thế lâu rồi, nhưng sắp mở lại rồi nha.”

Bé con này biết đọc chữ hả?

Lục Hành Phong ngạc nhiên cực độ, đang định hỏi cô bé thật ra bao nhiêu tuổi thì thấy bình luận cũng đang hỏi đúng câu đó.

“Nha Nha ba tuổi rưỡi.”

Bé con giơ bốn ngón tay, mà ngón thứ tư chỉ giơ được một nửa.

Khuôn mặt tròn trịa đáng yêu của cô bé luôn nở nụ cười, trả lời các câu hỏi của khán giả rất nghiêm túc. Câu nào không biết thì nói ngay:

“Nha Nha không biết đâu nha.”

Lục Hành Phong thầm nghĩ, anh lúc ba tuổi rưỡi hình như còn đang bị mấy anh trêu vì tè ướt cả giường tạo thành bản đồ siêu to…

Sau một hồi trả lời, Nha Nha cũng nhận ra khán giả toàn thích trêu con nít, hỏi toàn mấy câu kỳ quặc.

Ví dụ có người hỏi: “Nha Nha bao nhiêu tiền một ký? Có thể về nhà với chú không?”

Phát hiện ra điều đó, Nha Nha không muốn nói chuyện với khán giả nữa, chuyển sự chú ý sang livestream của Lưu ca.

Trong đó, mấy bác nông dân đã đào xong mộ của ba Vương ca, sau đó dùng khung nâng cẩn thận khiêng quan tài lên.

[Lần đầu tiên thấy livestream đào mộ, cười xỉu.]

[Mở quan tài ra đi, bé gái nói ba Vương ca đang chơi với rắn đó.]

Vừa khiêng lên, Lưu ca liền kêu lên:

“Ủa, sao cái quan tài này bị nứt rồi?”

Quả thật có một lỗ thủng.

Có lẽ là bị chuột hay con gì đó gặm mất, tạo thành vết thủng. Khi mở nắp quan tài ra, Lưu ca còn bị giật mình toát mồ hôi.

Bên trong, thi thể ba của Vương ca đã hóa thành bộ xương trắng. Trên xương là hai con rắn đang quấn lấy, thấy có người thì lè lưỡi rít lên, trông dữ dằn cực kỳ.

[Ôi mẹ ơi! Đúng là ba của Vương ca đang “chơi” với rắn thật! Bé gái nói trúng thiệt!]

[Quá đỉnh! Bé đạo sĩ quá đỉnh, nói không sai câu nào!]

[Nhìn mặt Vương ca xanh lè luôn kìa haha!]

Mặt Vương ca đúng là chẳng dễ coi tí nào.

Nếu không phải Nha Nha nhắc, thì anh ta nào biết trong quan tài của cha mình có hai con rắn? Mà bây giờ đang là mùa sinh sản, để thêm vài tuần nữa không chừng trong đó nở ra cả ổ rắn luôn.

Bảo sao mỗi đêm lại mơ thấy cha ngồi ở đầu giường thở dài!

Vương ca đang định cảm ơn Nha Nha thì cô bé đã đứng bật dậy, mặt nghiêm lại:

“Dừng tay! Không được giết rắn!”

Lưu ca lúc này đang chỉ mấy bác nông dân gắp rắn ra ngoài định dùng cuốc đập chết, nghe Nha Nha nói liền khựng lại, vội hỏi:

“À, tiểu đạo sĩ, hai con rắn này có độc đấy, không giết thì có khi làm hại dân làng mất…”

[Tôi cũng thấy vậy á, nhìn hai con rắn đó thấy độc ghê.]

[Đừng giết mà, chúng nó chỉ tìm nhầm chỗ để sinh con thôi, đâu có biết là mộ người đâu.]

Nha Nha thấy có người bênh rắn thì vui vẻ cười tít mắt:

“Đúng rồi đúng rồi, rắn chỉ là chọn nhầm chỗ thôi, đâu có làm gì sai. Mà mấy anh chưa từng nghe câu ‘rắn nhà không được đánh’ à?”

Lưu ca gãi đầu:

“Ờ thì… có nghe. Người ta nói rắn vào nhà thì không nên đánh, không thì xui xẻo. Nhưng mà đó là rắn vô nhà, còn đây là trong quan tài…”

“Quan tài cũng là nhà, là nhà của ba Vương ca sau khi mất rồi.” – Nha Nha đáp.

Một câu khiến mọi người bật cười.

Đúng ha, quan tài là nhà của người đã khuất, có gì sai?

“Chính vì nhà có hai con rắn nên ba của Vương ca mới ngày nào cũng báo mộng, tìm Vương ca đó.” – Nha Nha lại nói, rồi nghiêm túc bổ sung, “Mọi người ở đây nhớ xin lỗi hai con rắn đi nha, nếu không bị chúng nhớ mặt là rắc rối to đó.”

Lưu ca nghe vậy rùng mình, lập tức giải thích cho mấy bác nông dân bằng tiếng địa phương. Các bác nghe xong thấy có tiền thì làm gì cũng được, liền cúi đầu xin lỗi rắn.

Rắn rời đi rồi, Lưu ca hỏi Vương ca tính sao tiếp theo.

Vương ca giờ đã không còn cái vẻ khinh thường ban đầu nữa, cung kính nói:

“Nha Nha tiểu đạo sĩ, chúng ta cá cược em thắng rồi. Em cho anh hỏi, nếu anh muốn cải táng cho ba, thì nên chọn chỗ nào?”

Nha Nha chớp mắt, mặt tươi như hoa:

“Anh muốn nhờ Nha Nha xem phong thủy à?”

Vương ca gật đầu như giã tỏi.

Nha Nha chà chà hai tay, đôi mắt cười thành hình lưỡi liềm:

“Cái này là giá khác nha!”

[Haha, tiểu đạo sĩ mê tiền quá trời!]

[Ủa không phải cao nhân thì phải coi tiền như rác hả?]

[Mình là người duy nhất nghe ra điểm mấu chốt nè: 'giá khác' nghĩa là vụ nói ba Vương ca chơi với rắn cũng phải tính tiền đó!]

Nha Nha thấy khán giả bình luận thế thì nghiêm túc đáp:

“Có nhận tiền thì Nha Nha mới dâng tiền cho Tổ sư gia, để cân bằng nhân quả. Nếu không thì nhân quả mất cân bằng, người tiết lộ thiên cơ và người nghe được thiên cơ đều sẽ bị phạt đó.”

Nghe đến chữ “bị phạt”, Vương ca nào dám xù? Mà thật ra anh cũng đâu tiếc tiền.

Anh là người có hiếu, trong lòng tính toán một hồi, rồi vung tay hào sảng:

“Được, Nha Nha tiểu đạo sĩ, em giúp anh giải quyết chuyện nhà của ba anh, cộng thêm chọn nơi cải táng. Tổng hai việc, em cần bao nhiêu để cân bằng nhân quả? Năm chục ngàn? Một trăm ngàn? Hay một triệu cũng được luôn!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play