"A, tốt."
Hai người lần lượt ra khỏi Minh Quang điện, thẳng đến Ngự thư phòng.
Trí nhớ của Quân Dung rất tốt. Chỉ đi qua vài lần trong cung, hắn đã nhớ rõ đường đến Ngự thư phòng. Hắn đi phía trước, không cần ai dẫn đường.
"Kể từ hôm nay, ta sẽ ở đây dạy điện hạ đọc sách tập viết. Chúng ta vất vả một chút, mỗi ngày học thêm một chút, nhanh chóng trưởng thành. Như vậy mới sẽ không để bọn họ khinh thị. Điện hạ có bằng lòng ăn cái khổ này không?"
Quân Dung gật đầu chắc chắn: "Ta bằng lòng, ta rất có thể chịu được cực khổ!"
Tiêu Ngọc cong môi cười: "Bất quá, mấy ngày nay cũng không thể để ngươi quá vất vả, ngươi còn đang bệnh. Đến, chúng ta tiếp tục học chữ. Những người kia muốn trì hoãn, ta cũng sẽ không để bọn họ kéo dài quá lâu. Ba ngày sau, bọn họ đều phải đến vào triều."
Quân Dung chớp chớp mắt, tự mình mài mực: "Thế tử đã nghĩ ra biện pháp gì tốt chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play