Có người đồng ý, tự nhiên cũng có người phản đối.
Đại học sĩ Đỗ Thanh đứng ra nói: “Vi thần cho rằng không thể, đăng cơ đại điển là chuyện quan trọng nhường nào? Sao có thể tùy tiện giản lược xử lý? Đăng cơ đại điển chính là chiêu cáo thiên hạ, là tin mừng Tân Đế đăng cơ, là để ổn định lòng dân, là thể hiện rõ ràng uy nghiêm Hoàng gia. Nếu xử lý qua loa, người trong thiên hạ sẽ nghĩ như thế nào?”
“Đỗ đại học sĩ nói có đạo lý, vi thần cũng không tán thành.”
Trương thái phó tìm cơ hội liền chen vào, “đăng cơ đại điển muốn làm thì nên làm thật quang minh lỗi lạc. Thế tử còn trẻ, không hiểu mối quan hệ lợi hại bên trong không sao, hôm nay người không đủ, bốn công cùng chư vị điện hạ đều không có tới, không thích hợp thảo luận chuyện này, vẫn là chờ ngày khác người đông đủ rồi nói sau.”
Quân Dung nhíu mày: “Chuyện này…”
“Trương thái phó nói cũng không phải là không có đạo lý. Đã người không đủ, vậy hôm nay trước hết đến đây. Điện hạ phong hàn chưa lành, không thích hợp vất vả. Chờ điện hạ khỏe lại, lại xử lý cũng không muộn. Chư vị sáng sớm chạy đến chắc hẳn cũng chưa ăn cơm, đi về nghỉ ngơi đi.”
Tiêu Ngọc không kiên trì, một lời đáp ứng, ngược lại khiến Trương thái phó nghẹn lời, không biết nên nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT