Hộ bộ Thượng thư trầm ngâm một lát: “Hiện tại quốc khố dư dả, chẩn tai không thành vấn đề. Nhưng dù sao cũng phải tính toán lâu dài, không thể lập tức xuất ra quá nhiều. Vạn nhất về sau còn có biến cố, cũng tốt có tiền dự phòng.”
“Ngươi cứ nói thẳng có thể lấy ra bao nhiêu đi,” Quân Dung lười nghe bọn họ cãi cọ, trực tiếp hỏi.
Hộ bộ Thượng thư chần chờ nói: “Năm mươi vạn lượng…”
“Năm mươi vạn? Hừ,” Quân Dung cười: “Tuy Châu lớn như vậy, ngươi chỉ móc ra năm mươi vạn? Đủ làm gì? Tuy Châu đường sá xa xôi, không thể từ quốc khố lấy lương thực, chỉ có thể từ các châu lân cận cần lương. Nếu không đủ còn phải đi địa phương khác mua. Năm mươi vạn… Chính ngươi nói lúc không cảm thấy chột dạ sao?”
Hộ bộ Thượng thư ngượng ngùng giơ lên một ngón tay: “Vậy, một trăm vạn lượng thì luôn luôn đủ. Kia Tuy Châu thứ sử còn có một đám quan viên, chắc hẳn trong tay còn có tiền dư. Đã sớm muộn là muốn hỏi tội, vậy không bằng tra xét nhà của bọn họ để mua lương thực cho dân chúng.”
Tiêu Ngọc nâng chén trà lên bát, gạt lá phù trên đó, trầm giọng nói: “Một trăm năm mươi vạn, thiếu một phân đều không được.”
Hộ bộ Thượng thư lúc này mặt lộ vẻ khó xử: “Vương gia, một trăm năm mươi vạn không khỏi hơi quá nhiều…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT