Áo Lạnh gật đầu: “Là, Đại công tử tất nhiên là phải thừa kế Định Quốc Công phủ, cho dù Định quốc công biết hắn không có năng lực, cũng sẽ vì thân phận của hắn mà đâm lao phải theo lao.”
Tiêu Ngọc ngẩng đầu nhìn ánh nắng không có chút hơi ấm nào, sắc mặt nhàn nhạt: “Đi thôi, hồi cung, bệ hạ chắc hẳn còn chưa ăn trưa.”
Có thể nói Tiêu Ngọc rất hiểu Quân Dung. Nàng trở về, Quân Dung đang luyện quyền trong sân, quyền phong mang theo một luồng khí thế.
Tiêu Ngọc đi đến phía sau hắn, Quân Dung bỗng dưng xoay người lại, bàn tay mở ra, muốn chế trụ cổ họng người tới, kết quả khi thấy là Tiêu Ngọc, tay hắn khó khăn lắm mới dừng lại cách cổ nàng một chút.
Tóc mai của Tiêu Ngọc bị quyền phong kéo theo rung rẩy, nàng chậm rãi chớp mắt, “Ân? Ngươi đây là muốn lấy oán trả ơn?”
“Ta nào dám đâu?” Quân Dung vội vàng thu tay, lùi lại một bước: “Sao sớm vậy đã trở lại?”
“Ta không trở lại, ngươi liền không định ăn trưa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play