Hắn siết chặt cây bút, có chút uể oải: “Vì sao ta viết xấu như vậy, ngươi lại đẹp như vậy?”
Nét chữ của Tiêu Ngọc cứng cáp, như sắt như ngọc, khí thế mạnh mẽ lại mang theo vẻ kiêu ngạo, toát lên sự tự tin và khí phách hiên ngang.
Còn chữ của Quân Dung…… Thôi, không nói cũng được.
Tiêu Ngọc đứng sau lưng Quân Dung, một tay che lên mu bàn tay của hắn, “Chữ không phải một ngày là luyện thành, cần phải tích lũy tháng ngày, kiên trì không ngừng, mới có thể viết xong, ngoài ra bắp thịt của ngươi chưa đủ, tâm chí chưa kiên, cũng không thể viết ra chữ tốt, những thứ này đều cần ngươi từ từ rèn luyện, không thể vội vàng, quá trình luyện chữ có thể rất dài và nhàm chán, ngươi có thể chịu đựng được không?”
Quân Dung nhớ đến những ngày tháng đêm mình ở trong lãnh cung, nghĩ đến việc bị người hành hạ đau đớn, khẽ nói: “Có thể.”
“Tốt, đến, ngươi theo ta đi.”
Tiêu Ngọc cầm tay hắn viết lại một lần “Tiêu Ngọc”, sau đó cảm thấy chưa đủ, lại viết thêm hai chữ Quân Dung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT