Đỗ An Thần ngẩng đôi mắt đỏ hoe lên, đáy mắt bùng lên ngọn lửa giận hừng hực: “Ta sao lại không hận? Sao lại không muốn báo thù? Nhưng ta chỉ là một thư sinh nghèo trói gà không chặt, có thể làm gì được Vương phi cao cao tại thượng kia chứ?”
Nói rồi, giọng hắn lại nhỏ đi: “Thế tử, ngươi cũng muốn báo thù sao? Ngươi có xuống tay được không?”
Tiêu Ngọc như nghe được chuyện gì buồn cười, nàng đứng dậy, áo choàng lông chồn rủ xuống. Nàng từ trên cao nhìn xuống Đỗ An Thần: “Tại sao lại không xuống tay được? Lúc nàng ra tay với ta chưa từng do dự, ta có gì phải do dự? Nếu không phải ta mạng lớn, sao có thể ngồi đây bàn chuyện với ngươi?”
Đỗ An Thần sững sờ, rồi im lặng.
“Đỗ An Thần, hiện giờ người ta có thể dùng không nhiều, nhưng chỗ cần dùng người lại rất nhiều. Ngươi có bằng lòng làm việc cho ta không? Tương lai khi ta lật đổ được Vương phi, ngươi cũng coi như đã báo được thù, thế nào?”
Nàng chậm rãi đi đến sau lưng Đỗ An Thần, đặt tay lên vai hắn, cơ thể Đỗ An Thần bất giác cứng đờ.
Tiêu Ngọc khẽ cười: “Đừng căng thẳng, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Ta nghĩ chúng ta có thể tin tưởng lẫn nhau một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play