Trận này Lục Chinh được đánh một cách sảng khoái  nên phấn khích nói với Trấn Bắc Vương:
- Vương gia, ngài không biết đâu, Như Ý công công thật sự là liệu sự như thần, dũng mãnh vô cùng. Đến cả hầm rượu giấu trong hang ổ của bọn giặc mà ngài ấy cũng biết, sau đó một mình trà trộn vào doanh trại địch, bỏ thuốc mê cho đám khốn nạn đó. Nhờ vậy mà quân ta không tốn một binh một tốt nào đã thắng lớn. Như Ý công công này thật sự là... Vương... Vương gia, vẻ mặt ngài như vậy là sao?
Lục Chinh nói đang hăng say lại thấy sắc mặt của Trấn Bắc Vương lạnh đi trông thấy, lập tức im bặt, run rẩy đứng thẳng người.
- Ai bảo các ngươi để Như Ý công công đi mạo hiểm? Với tư cách là một tướng sĩ, ngươi cảm thấy hành vi lần này của mình rất vinh quang à? - Ánh mắt lạnh lùng của Trấn Bắc Vương quét qua mấy vị tướng quân, cuối cùng dừng lại trên người Đổng Truyền: - Lão Đổng, đây là kế hoạch tác chiến của ngươi ư?
Mấy vị tướng quân đồng loạt quỳ xuống, một chữ cũng không dám phản bác. Ta vội vàng ra giải thích:
- Sao vương gia lại trách họ? Là nô tài nhất quyết đòi đi mà. Mạng của binh sĩ cũng là mạng người, chỉ cần có thể thì tất nhiên phải giảm thiểu thương vong xuống mức thấp nhất chứ. Đổng tướng quân không sai, ta cũng không sai. Nếu có thể tránh được thương vong cho tướng sĩ thì hành động liều mạng này của nô tài cũng coi như đáng giá.
Nghe xong, Trấn Bắc Vương và mấy vị tướng quân đó đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn ta. Trong lòng ta thấy hơi sợ, càm ràm với hệ thống: [Họ có ý gì thế?]
[Thấy ngươi anh dũng đại nghĩa chứ sao.]
[Ồ, nhưng hơi chột dạ nha, thật ra ta cũng chỉ là dựa vào việc ngươi có thể bảo vệ ta an toàn thôi.]

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play