Trong ảnh, là lần đầu tiên tôi đóng phim, đang chờ ở phòng nghỉ, trên người vẫn mặc trang phục cổ trang của phim cung đình nhà Thanh.
Cố Dịch An đến thăm phim trường, ăn mặc rất kín đáo với áo khoác đen và mũ lưỡi trai, nhìn thoáng qua cứ như nhân viên hậu cần.
Trong ảnh, tôi đang véo má Cố Dịch An.
Nó nhe răng nhăn mặt, nhưng không dám phản kháng.
Có thể thấy rõ mối quan hệ thân thiết.
Cả trường quay im lặng một lúc lâu, nhiều người lộ vẻ bối rối không biết phải làm sao.
Người dẫn chương trình nhìn gương mặt tái nhợt của Mạc Vân Vân, quyết định lên tiếng bênh vực cô ta:
– Chi Ngôn, chúng tôi đều hiểu rằng trong phần vừa rồi cô đã rất xấu hổ, nên bây giờ muốn gỡ lại một bàn.
– Nhưng ảnh chúng ta đăng lên phải có thật, cô không thể chỉnh sửa ảnh được.
Người dẫn chương trình còn chưa nói dứt lời, nhóm người hâm mộ của Mạc Vân Vân vốn đang bất ngờ không kịp trở tay dường như đã tìm được chỗ dựa, lập tức đồng loạt phẫn nộ.
[Trời đất ơi, thời buổi này những người ảo tưởng không có giới hạn thế sao, chỉnh sửa ảnh thì thôi đi, còn đăng ngay trước mặt người trong cuộc à?]
[Tôi biết Vân Vân tốt tính, nhưng thật sự không cần phải khách sáo nữa đâu.]
[Đúng vậy, con phò Lâm Chi Ngôn kia đã không biết xấu hổ như vậy rồi, chỉnh sửa ảnh chụp chung với bạn trai cô ngay trước mặt cô, Vân Vân còn nhẫn nhịn cái gì nữa?]
[Ủng hộ Vân Vân vạch mặt con phò Lâm Chi Ngôn này!]
Tôi nhìn Mạc Vân Vân, rất mong chờ phản ứng của cô ta.
Dù sao thì có rất nhiều chuyện, khán giả không biết, nhưng Mạc Vân Vân thì biết.
Cô ta biết rõ hơn ai hết, bức ảnh này là thật.
Hồi lâu, Mạc Vân Vân hít một hơi thật sâu, mặt đỏ bừng nói:
– Chi Ngôn, tôi biết cô và Dịch An đã từng có quá khứ.
– Nhưng quá khứ đã là quá khứ, trong phần gọi điện thoại vừa rồi, thái độ của anh ấy chắc hẳn cũng đã cho cô hiểu, bây giờ anh ấy không muốn có bất kỳ mối liên hệ nào với cô.
Tôi cười, trước vô số máy quay, tôi biết đoạn đối thoại này sau này chắc chắn sẽ bị vô số người xem lại và phân tích.
Thế là tôi lớn tiếng nói:
– Cô có chắc, nó thật sự không muốn có bất kỳ mối liên hệ nào với tôi nữa không?
Mạc Vân Vân ngập ngừng một lúc.
Cố Dịch An đương nhiên chưa từng nói điều này.
Nhưng bây giờ lời đã nói ra, Mạc Vân Vân không còn đường lui, thế là cô ta gật đầu thật mạnh:
– Chi Ngôn, thật ra tôi vẫn luôn không nỡ nói cho cô biết.
– Dịch An thật ra đã từng nhắc đến cô với tôi, anh ấy nói thật ra anh ấy chưa bao giờ yêu cô.
– Ban đầu chỉ là do cô theo đuổi anh ấy quá quyết liệt, động một chút là dọa chết, Dịch An lại là người mềm lòng tốt bụng, nên mới đành phải đồng ý ở bên cô...
– Nhưng bây giờ, anh ấy đã biết người mình thật sự yêu là ai, cũng xin cô đừng làm phiền anh ấy nữa.
Tôi nhìn Mạc Vân Vân với vẻ mặt nghiêm túc, phải dùng hết kỹ năng diễn xuất của mình mới kìm được cơn muốn bật cười.
Không biết cuộc họp cổ đông của Cố Dịch An đã kết thúc chưa, đến lúc đó khi xem được phát biểu này của bạn gái mình, nó sẽ có cảm nghĩ gì.
Phải nói rằng, trong số khán giả vẫn có một số người tỉnh táo, bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn trong chiêu trò này của Mạc Vân Vân.
[Khoan đã, vậy là Lâm Chi Ngôn thật sự đã từng có quan hệ với Cố Dịch An, và Mạc Vân Vân cũng hoàn toàn biết về chuyện này?]
[Vậy thì những lời nói vừa rồi của Mạc Vân Vân có chút kỳ lạ, đáng để mọi người suy ngẫm lại.]
[Chưa nói đến chuyện khác, những người hâm mộ của Mạc Vân Vân vừa rồi điên cuồng chửi Lâm Chi Ngôn là người ảo tưởng có thể xin lỗi được không, sự thật chứng minh người ta thật sự đã từng có quan hệ với Cố Dịch An, không phải ảo tưởng.]
Nhưng người hâm mộ của Mạc Vân Vân lại phản bác gay gắt hơn:
[Xin lỗi? Tại sao phải xin lỗi một người không biết xấu hổ như vậy?]
[Cô ta dù có là bạn gái cũ của Cố Dịch An thì đã sao? Không nghe Vân Vân nói à, quá khứ đã là quá khứ, bây giờ cô ta chạy đến trước mặt người hiện tại như Vân Vân để gây chú ý là muốn làm gì?]
[Tôi thật sự thấy ghê tởm thay cho Vân Vân, một người yêu cũ đúng mực thì nên im lặng như đã chết, chứ không phải chạy ra tranh giành ghen tuông với người hiện tại.]
[Hành động này của Lâm Chi Ngôn bây giờ, có khác gì làm kẻ thứ ba chen chân vào không?]
……
“...”
Tôi nhìn sắc mặt của Mạc Vân Vân.
Môi cô ta hơi tái đi.
Người hâm mộ đều đang thương xót cô ta, lũ lượt nói "ôm con gái cưng", "con gái cưng đừng tức giận".
Nhưng tôi biết, cô ta không phải đang tức giận, mà là đang chột dạ.
Bởi vì theo góc nhìn của Mạc Vân Vân, người làm kẻ thứ ba chen chân vào thực chất lại là cô ta.
Cô ta đã cướp Cố Dịch An từ tay tôi.
Chuyện này nói ra cũng rất nực cười.
Nửa năm trước, Mạc Vân Vân ở cầu thang bộ của tòa nhà công ty, đã bắt gặp tôi và Cố Dịch An cãi nhau.
Phần đầu cô ta không nghe thấy, chỉ nghe được đoạn cuối.
Chỉ nghe thấy tôi hờn dỗi hét lên: – Em đừng bao giờ đến tìm chị nữa!
Cố Dịch An cũng tức không kém: – Chị nghĩ em muốn đến lắm à?
Lúc đó tôi và mẹ tôi đang chiến tranh lạnh, hai bên không ai nói chuyện với ai, hoàn toàn nhờ Cố Dịch An làm người truyền tin ở giữa.
Cảnh tượng đại khái là:
Mẹ tôi: – Cố Dịch An, gọi chị con về ăn cơm.
Tôi: – Cố Dịch An, nói với mẹ là chị không muốn về nhà ăn cơm.
Mẹ tôi: – Sao chị con không về? Con có nói chuyện tử tế với nó không đấy?
Tôi: – Chẳng phải chị đã nói là chị không về sao? Em không nói với mẹ à?!
Cố Dịch An bị kẹt giữa hai người phụ nữ, chịu ấm ức từ cả hai phía, khổ không thể tả. Nó kích động hét vào mặt tôi:
– Em là cái loại thấp hèn lắm à? Tại sao người bị tổn thương lúc nào cũng là em?
Nói xong, Cố Dịch An bỏ mặc tôi, ấm ức quay người bỏ đi. ( truyện trên app T•Y•T )
Chứng kiến cảnh này, Mạc Vân Vân cảm thấy, cơ hội của cô ta đã đến.
Ai cũng biết, khi một cặp đôi cãi nhau, đó là thời điểm tốt nhất để kẻ thứ ba xen vào.
Thế là cô ta mang theo cà phê nóng và bánh ngọt đuổi theo, như một thiên thần xuất hiện trong đêm đông, sưởi ấm Cố Dịch An:
– Anh không vui à? Có muốn ăn chút đồ ngọt không?
– Đừng vì những người và những chuyện không đáng mà buồn phiền.
– Anh phải tin rằng, trên thế giới này vẫn có những cô gái tốt.
– Nếu em là bạn gái của anh, em sẽ không nỡ để anh buồn bã đau lòng như vậy.
“...”
Tôi phải nói rằng, lý do Mạc Vân Vân có thể thành công, phần lớn là do cách giáo dục của mẹ tôi.
Trong suốt thời niên thiếu của Cố Dịch An, mẹ tôi để ngăn chặn khả năng nó yêu sớm, đã canh phòng nghiêm ngặt đủ kiểu, chỉ mong trong thế giới của nó ngay cả một con muỗi cái cũng không được xuất hiện.
Điều này dẫn đến việc sau khi Cố Dịch An trưởng thành, trong giao tiếp với người khác giới, nó thiếu khả năng phân biệt trầm trọng.
Những chàng trai cùng tuổi khác đều đã từng vấp ngã, đã từng sa bẫy, tích lũy được kinh nghiệm để nhận ra và phòng tránh lừa dối, có thể viết cả một cuốn sổ tay về việc nhận diện những cô nàng giả tạo rồi.
Còn nó thì vẫn ngây ngô như một đứa trẻ.
Cứ như vậy, Cố Dịch An, vẻ ngoài thì lãng tử nhưng thực chất lại chẳng có kinh nghiệm yêu đương tử tế nào, đã nhanh chóng bị Mạc Vân Vân chinh phục.
Nó phấn khởi chạy về nhà:
– Mẹ ơi, chị ơi, con đã gặp được một cô gái như thiên thần.
Tôi và mẹ tôi, những người đã chiến tranh lạnh không biết bao lâu, liếc nhìn bức ảnh rồi ngay lập tức thống nhất mặt trận.
Nhìn Cố Dịch An vui vẻ ra khỏi nhà, mẹ tôi và tôi im lặng đứng cạnh nhau.
Mẹ tôi chế nhạo tôi:
– Nhìn thằng em quý hóa của con bị kẻ thù không đội trời chung của con lừa một cách dễ dàng, cảm thấy thế nào?
Tôi chế nhạo mẹ tôi:
– Nhìn cây cải trắng mẹ cất công nuôi lớn đang vội vã để cho lợn ủi, cảm thấy thế nào?
Cả hai chúng tôi đều không hẹn mà cùng ôm ngực, cảm thấy đau đớn.
Mẹ tôi:
– Nếu con có thể chia rẽ chúng nó, dạy cho em trai con một bài học, mẹ không chỉ không phản đối con vào giới giải trí nữa mà còn đầu tư cho phim của con.
Tôi: – Chốt đơn.
Đây cũng là lý do tại sao tôi lại xuất hiện trong chương trình này.
Để dạy dỗ em trai tôi, việc túm cổ nó và hét lên "bạn gái mày là một cô nàng giả tạo" rõ ràng là không hiệu quả.
Không khéo lại khiến nó càng cảm thấy mình là một chiến binh tình yêu cao cả, muốn vượt qua rào cản gia đình, thề chết bảo vệ người mình yêu.
Tuần tự từng bước, để kẻ thù dần lộ rõ bộ mặt thật mới là quá trình hợp lý.
Giống như lúc này, sau khi tôi tung ra bức ảnh chụp chung với Cố Dịch An, sắc mặt của Mạc Vân Vân đã có chút khó coi.
Cô ta mơ hồ cảm thấy dư luận sắp có xu hướng mất kiểm soát.
May mắn là phần tiếp theo được người dẫn chương trình công bố đã khiến cô ta phấn chấn trở lại.
Ekip chương trình yêu cầu trong phần tiếp theo, các khách mời phải mời một người bạn khác giới thân thiết nhất với mình đến cùng tham gia ghi hình.
Người hâm mộ của Mạc Vân Vân đều phát cuồng.
[Vân Vân! Đừng ngại, nhất định phải mời cậu Cố đến!]
[Một khung hình thế kỷ, thể hiện tình cảm thật nồng cháy, để cho mọi người thấy.]
[Có người còn không quên nhắc nhở tôi: [Xin con phò Lâm Chi Ngôn đừng diễn trò giành đàn ông nữa, màn tự rước nhục vào thân trước mặt mọi người chúng tôi xem chán rồi.]]
Tối hôm đó, trong phòng nghỉ của mỗi người, chúng tôi cần liên lạc với người mà mình muốn mời.
Tôi gọi điện cho Cố Dịch An trước.
Nó chau mày ủ rũ:
– Đừng nói cũng định mời em tham gia cái chương trình vớ vẩn gì đó đấy chứ?
Tôi vừa nghe đã biết Mạc Vân Vân đã gửi lời mời cho nó, không cần đoán cũng biết, giữa bà chị nóng tính và cô bạn gái thân yêu, Cố Dịch An chắc chắn sẽ chọn bạn gái mà bỏ quên chị.
Không ngờ Cố Dịch An lại chủ động nói:
– Nếu cả hai chị đều mời em, em vẫn sẽ đến chỗ chị.
Điều này thật sự tôi không ngờ tới, không khỏi ngạc nhiên:
– Cố Dịch An, em uống nhầm thuốc à?
Cố Dịch An chau mày:
– Vân Vân có hiểu lầm về mối quan hệ của chúng ta, chiều nay trên chương trình nói chị như vậy, chuyện trong giới giải trí em tuy không hiểu lắm, nhưng đoán là bên chị chắc chắn đã bị mắng không ít.
– Cho nên em vẫn nên đến chỗ chị để ủng hộ chị một phen, tiện thể mối quan hệ họ hàng của chúng ta cũng có thể công khai rồi.
Trước đây mẹ tôi kịch liệt phản đối tôi vào giới giải trí, ngay cả việc tôi ký hợp đồng với công ty cũng phải lén lút, nên càng không dám công khai bất kỳ mối quan hệ nào giữa tôi và nhà họ Cố.
Nhưng bây giờ, mẹ tôi đã không còn phản đối nữa, vậy thì đương nhiên thân phận chị em của Cố Dịch An và tôi cũng có thể công khai với mọi người.
– Em đến chỗ chị, giúp chị làm rõ hiểu lầm với Vân Vân...
Câu nói này của Cố Dịch An đã làm tôi tỉnh ngộ.
Tôi hét lớn một tiếng: – Đừng!
Cố Dịch An giật mình.
Tôi vội vàng dịu giọng:
– Ý chị là, nếu trên chương trình nói với cô ta chị là chị của em, chắc chắn sẽ khiến cô ta rất khó xử. Đến lúc đó cô ta tức giận lại tìm em gây sự, em lại phải bỏ dở công việc để dỗ dành cô ta.
– Là chị của em, sao chị nỡ lòng nào nhìn em mệt mỏi như vậy chứ?
Phải nói rằng, ở gần Mạc Vân Vân lâu, tôi cũng học được không ít mẹo của những cô nàng giả tạo.
Cố Dịch An có chút cảm động: – Chị, vẫn là chị nghĩ chu đáo.
Tôi từ từ dụ dỗ:
– Hay là thế này, em vẫn đến chỗ cô ta đi, như vậy cô ta thấy em đã chọn cô ta thay vì chị, tâm trạng chắc chắn sẽ rất tốt, đến lúc đó dù chuyện có vỡ lở cô ta muốn làm ầm lên, chắc cũng sẽ không làm quá to chuyện.
Cố Dịch An càng cảm động hơn:
– Rất có lý. Thế chị thì sao? Chị ngay cả một người bạn thân khác giới cũng không có, có thể mời ai đây?
Tôi xua tay: – Chuyện này chị tự có sắp xếp.