Tôi tên là Lâm Chi Ngôn, một diễn viên không có tên tuổi trong giới giải trí, chuyên đóng các vai nữ phụ độc ác.
Trên mạng xã hội, tôi có một triệu người theo dõi, trong đó khoảng chín trăm nghìn là tài khoản ảo do công ty mua cho có, trong số một trăm nghìn còn lại thì có đến chín mươi chín nghìn là những người chuyên vào chỉ trích tôi.
Thế nhưng số phận run rủi thế nào mà chương trình giải trí lần này lại xếp tôi cùng với Mạc Vân Vân - một ngôi sao đang nổi được mệnh danh là "bông hoa nhài tinh khôi duy nhất của làng giải trí".
Tại buổi phát sóng trực tiếp, cả hai chúng tôi đều thua cuộc trong một trò chơi, và bị yêu cầu gọi điện cho một người bạn khác giới thân thiết nhất để nói lời yêu thương.
Tôi và Mạc Vân Vân đều viết tên và số điện thoại của người đó ra giấy rồi đưa cho đạo diễn để ekip chương trình thực hiện cuộc gọi.
Mạc Vân Vân làm trước.
Khi cái tên "Cố Dịch An" xuất hiện trên màn hình lớn, cả trường quay và phần bình luận của khán giả xem trực tuyến đều sôi sục.
[Trời ơi, tôi không nhìn nhầm đấy chứ.]
[Tôi đã nói mà, chắc chắn dạo này bé cưng Vân Vân đang yêu, không ngờ lại là thiếu gia nhà tài phiệt bậc nhất Bắc Kinh.]
Không thể trách mọi người lại phấn khích như vậy.
Bố của Cố Dịch An là ông trùm quyền lực nhất giới thượng lưu Bắc Kinh, ba đời trước của gia đình cậu ấy đều là những nhân vật có tên tuổi trên các trang thông tin uy tín.
Mẹ của Cố Dịch An lại là tiểu thư của một gia đình giàu có ở Hồng Kông, ngày đó khi bà kết hôn, đám cưới thế kỷ hoành tráng và chiếc nhẫn cưới kim cương hồng đắt giá đến nay vẫn được người ta nhắc đến mãi.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia là giọng của Cố Dịch An:
– A lô?
Hình như nó vừa ngủ trưa dậy, giọng nói có chút mơ màng.
Mạc Vân Vân cất giọng ngọt ngào: – Dịch An, em yêu anh.
Cố Dịch An ngập ngừng một chút, rồi dịu dàng đáp lại: – Anh cũng yêu em.
Cả trường quay như vỡ òa.
Phần bình luận của khán giả càng trở nên điên cuồng.
[Đây là công khai mối quan hệ rồi phải không, công khai rồi!]
[Thiếu gia nhà giàu và nữ minh tinh nổi tiếng, đúng là câu chuyện tình yêu trong tiểu thuyết được tái hiện lại ngoài đời!]
[Mọi người ơi tôi phát điên mất, cặp đôi tôi yêu thích cuối cùng cũng thành thật rồi.]
[Nghe là biết cậu Cố rất cưng chiều Vân Vân rồi.]
Mạc Vân Vân cúp điện thoại, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào và hạnh phúc.
Một nhóm khách mời vây quanh cô ta.
– Oa, thì ra bạn trai của Vân Vân là cậu Cố, giấu chúng tôi khổ quá đi!
– Đúng vậy, cũng không nói cho chúng tôi biết.
Gương mặt trắng nõn của Mạc Vân Vân ửng lên một vệt hồng e thẹn:
– Vốn dĩ em muốn giữ kín chuyện tình cảm, nhưng lần này tham gia chương trình gặp phải thử thách thế này thật sự không còn cách nào khác, nên đành để mọi người biết, cũng hy vọng nhận được lời chúc phúc của mọi người ạ~
Tôi đứng bên cạnh, thật sự không thể kìm được nụ cười lạnh trên môi.
Kín tiếng cái gì chứ, màn gọi điện thoại trong chương trình lần này rõ ràng là do chính Mạc Vân Vân sắp đặt.
Trước khi ghi hình tôi đã xem kịch bản, hình phạt cho việc thua thử thách rõ ràng là bị tạt nước.
Kết quả là Mạc Vân Vân đã đi cửa sau với ekip chương trình, ép họ đổi hình phạt thành gọi điện thoại cho người khác giới để nói lời yêu thương.
Mục đích là để công khai mối quan hệ trên sóng trực tiếp, nhằm tạo ra sự chú ý lớn nhất.
Có lẽ vì các khách mời khác đều vây quanh chúc mừng Mạc Vân Vân, chỉ có mình tôi đút tay vào túi đứng bên cạnh trông quá nổi bật, nên sau khi bàn tán chán chê về Mạc Vân Vân và Cố Dịch An, phần bình luận lại đồng loạt quay sang chửi rủa tôi.
[Mọi người nhìn Lâm Chi Ngôn kìa, mặt xị ra đến nơi rồi.]
[Haha, chuyện con phò Lâm Chi Ngôn này có ảo tưởng về Cố Dịch An còn ai không biết sao, cô ta chỉ đang ghen tị thôi.]
[Ghen tị thì có ích gì? Cô ta có theo đuổi đến cỡ nào đi chăng nữa thì người Cố Dịch An yêu vẫn là Vân Vân của chúng ta.]
Người dẫn chương trình nhanh nhạy nắm bắt được xu hướng bình luận, lập tức thêm dầu vào lửa mà nhìn về phía tôi.
– Tiếp theo sẽ đến lượt Chi Ngôn gọi điện thoại, không biết Chi Ngôn sẽ gọi cho chàng trai nào đây?
– Không lẽ cũng là... – Người dẫn chương trình nháy mắt cười.
Lúc này, hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Mẩu giấy của tôi đã được đưa cho ekip, vì vậy một lát sau, tôi trơ mắt nhìn cái tên đó lại xuất hiện trên màn hình lớn.
Cố Dịch An.
Phần bình luận vừa mới lắng xuống một chút lại bùng nổ lần nữa, thậm chí mức độ còn tăng cao hơn lúc nãy.
[Vãi nhái, khoảnh khắc đáng nhớ đây rồi, con phò Lâm Chi Ngôn kia cũng dám gọi cho Cố Dịch An!]
[Vãi cả chưởng, sao cô ta dám làm vậy? Trước mặt bạn gái danh chính ngôn thuận mà còn dám dựa hơi để gây chú ý à?]
[Chắc là trước đó cô ta không biết Mạc Vân Vân là bạn gái thật, chứ không thì cho cô ta tám cái lá gan cũng không dám.]
[Lần này có trò hay để xem rồi, tôi chưa bao giờ thấy con phò Lâm Chi Ngôn khó xử như vậy.]
Điện thoại reo vài tiếng rồi được kết nối.
Giọng của Cố Dịch An lại vang lên: – A lô.
Dưới hàng triệu ánh mắt dõi theo, tôi cứng nhắc nói:
– Cố Dịch An, chị yêu em.
Im lặng.
Lại im lặng.
Vài giây sau, giọng của Cố Dịch An có thể được miêu tả là kinh hãi.
– Lâm Chi Ngôn. – Nó nói: – Có chuyện gì vậy? Chị uống nhầm thuốc à??
Quy định của thử thách là không được giải thích bất cứ điều gì.
Thế là người dẫn chương trình nhanh chóng cúp máy.
Phần bình luận đã trở thành một sân khấu của những người ghét bỏ tôi.
[Hahahahahahaha cười chết tôi rồi.]
[Có thể hướng nội hết phần đời còn lại.]
[Lâm Chi Ngôn, mẹ cô gọi cô về nhà uống thuốc kìa.]
[Nếu tôi là con phò Lâm Chi Ngôn đó, tôi sẽ rút khỏi giới giải trí ngay lập tức, quá xấu hổ.]
Trong tiếng cười nhạo, Mạc Vân Vân bước đến trước mặt tôi, dịu dàng vỗ vai tôi.
– Chi Chi, tôi biết cô thích Dịch An, nhưng không còn cách nào khác, chuyện tình cảm không phải là cứ đơn phương là được, sau này cô phải học cách sống tốt cuộc sống của mình.
Cô ta quay lưng về phía máy quay, không ai thấy được nụ cười chế nhạo trên mặt cô ta.
Nói ra thì, lý do khiến hình ảnh của tôi trong mắt công chúng tệ đến mức này, cũng là nhờ ơn Mạc Vân Vân.
Cô ta và tôi ký hợp đồng với cùng một công ty, nhưng cô ta vào trước tôi một năm, được coi là người đi trước.
Chúng tôi cùng tham gia lớp học diễn xuất do công ty tổ chức, tôi học hành nghiêm túc, sau giờ học thì chăm chỉ luyện tập, thường xuyên được giáo viên khen ngợi.
Trong khi đó, Mạc Vân Vân lại tán tỉnh các nam diễn viên cùng nhóm trong giờ học, sau giờ học thì rủ nhau đi bar uống rượu, đừng nói đến việc diễn xuất tiến bộ, ngay cả những kỹ năng cơ bản về giọng nói, lời thoại, hình thể và biểu cảm cũng thụt lùi đáng kể.
Giáo viên đã mắng cô ta rất nhiều lần:
– Bây giờ cô dựa vào tuổi trẻ và sự lanh lợi, vậy sau này già đi thì sao? Chẳng lẽ định đóng vai ngốc nghếch đáng yêu cả đời à?
– Cô xem Lâm Chi Ngôn là người đến sau mà diễn xuất còn tốt hơn cô một bậc, trong lòng không có chút cảm giác lo lắng nào sao?
Giáo viên vốn dĩ muốn thúc đẩy Mạc Vân Vân.
Nhưng Mạc Vân Vân lại quay sang căm ghét tôi.
Trong nhà vệ sinh không người, cô ta chặn tôi lại, cười lạnh nói:
– Cô nghĩ để nổi tiếng trong giới giải trí này, thứ cần thiết là diễn xuất sao?
– Không phải đâu, phải biết cách tạo sự chú ý, điều khiển dư luận.
Cô ta dùng móng tay nhọn chọc vào tôi:
– Những thứ này, cô đều không đấu lại tôi đâu.
Mạc Vân Vân nhanh chóng thể hiện uy lực của mình.
Cô ta đã tìm ra tài khoản mạng xã hội phụ của tôi.
Trên tài khoản phụ đó, tôi đã nhiều lần đăng những nội dung giống hệt cậu em trai thiếu gia của mình.
Ví dụ như nó đăng bài khen một nhà hàng Pháp rất ngon, tôi liền đăng ảnh chụp chung với đầu bếp của nhà hàng đó.
Nó mua một con búp bê phiên bản giới hạn của một thương hiệu thời trang, một ngày sau tôi liền khoe một mẫu khác cùng cặp với con búp bê đó.
Chưa kể đến những chiếc áo nỉ, giày thể thao, ốp điện thoại giống hệt nhau...
Ngày hôm đó, vô số các trang tin của Mạc Vân Vân đã cùng nhau đưa tôi lên trang nhất các mặt báo.
[Mọi người ơi, đây có phải là một người hâm mộ ảo tưởng không? Một diễn viên không tên tuổi mà cũng dám dựa hơi thiếu gia nhà giàu để nổi tiếng à?]
Lúc đó tôi vẫn còn là một người mới, đã đóng hai bộ phim nhưng đều chưa được phát sóng.
Lời giải thích hợp lý nhất cho mối quan hệ giữa tôi và Cố Dịch An, không gì khác ngoài việc tôi là một người hâm mộ có ảo tưởng về nó.
[Vậy là cái cô Lâm gì đó vào giới giải trí là để đánh bóng tên tuổi rồi gả vào nhà giàu à?]
[Buồn cười thật, ngoài cái mặt ra thì cô ta còn có gì, nhà giàu sao có thể để mắt đến cô ta được chứ.]
[Thân hình cũng thường thôi, nếu tôi là cậu thiếu gia đó, dù chỉ chơi bời cũng không tìm đến cô ta.]
Vài tháng sau, bộ phim tôi đóng cuối cùng cũng được phát sóng, phần bình luận cũng toàn là những người vào xem cho biết.
[Để xem cô nàng ảo tưởng nổi tiếng nhất giới giải trí trông như thế nào.]
[Vào xem.]
[Buồn cười thật, trong phim cũng đóng vai một kẻ lụy tình không biết trời cao đất dày.]
[Thì ra là diễn như con người thật, thảo nào diễn sinh động thế.]
“...”
Trong lúc nghỉ giải lao ghi hình chương trình, tôi vào phòng nghỉ.
Trong điện thoại có hơn mười cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, tất cả đều từ Cố Dịch An.
[?]
[Nghe máy đi Lâm Chi Ngôn.]
[Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?]
[Chị thiếu tiền à? Cần em trả giúp không?]
[Hay là gây chuyện rồi?]
[Không phải chị lại đâm vào chiếc Bugatti Divo em mới mua đấy chứ??? Chiếc xe đó hơn bốn mươi triệu đó chị, em đã nói là đừng lái nó đến thẩm mỹ viện mà!]
[... Không sao đâu, có bảo hiểm, em tha thứ cho chị, chị đừng làm chuyện dại dột nhé.]
[Trợ lý nói với em chiếc Bugatti Divo vẫn đậu yên trong gara... vậy rốt cuộc chị đã gây ra chuyện gì? Chị vi phạm pháp luật à??]
[Chị không phải đã giết người đấy chứ?!]
[Đừng sợ, em biết chị chắc chắn là tự vệ chính đáng, bây giờ chị đang ở đâu, cứ ở yên đó đợi em, đừng đi lung tung...]
Tôi cầm điện thoại lên, trong lúc cảm xúc cảm động và cảm lạnh đan xen lẫn lộn, tôi nhấn nút ghi âm, nói với vẻ mặt vô cảm:
– Đồ ngốc, biến đi.
Đầu dây bên kia, Cố Dịch An cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
– Vẫn là tiếng mắng quen thuộc khiến lòng em yên tâm.
Nó thở dài:
– Đang yên đang lành tự nhiên nói với em là chị yêu em, rồi không liên lạc được nữa, lúc nãy em thật sự tưởng chị đã xảy ra chuyện gì, đang nói lời từ biệt với em.
– Sợ đến mức em phải hoãn cả cuộc họp cổ đông, lát nữa chắc bị mấy ông già đó mắng chết.
– Em đi họp đây, chị tuyệt đối đừng gọi cho em nữa nhé.
Cố Dịch An vội vàng đi họp cổ đông.
Mà Mạc Vân Vân, người đẩy cửa bước vào, vừa hay nghe được câu cuối cùng của Cố Dịch An "chị tuyệt đối đừng gọi cho em nữa nhé".
Trong phòng nghỉ chỉ có hai chúng tôi, Mạc Vân Vân cuối cùng cũng gỡ bỏ lớp mặt nạ ngọt ngào mềm mại của mình, cô ta hất cằm, cười một cách cay nghiệt:
– Vẫn chưa từ bỏ à?
Tôi lạnh nhạt liếc cô ta một cái:
– Cô Mạc, nếu muốn nghỉ ngơi xin hãy về phòng nghỉ của mình, đây là phòng của tôi, xin cô đừng vào mà không có sự cho phép.
Mạc Vân Vân cười khẩy một tiếng, trong mắt lóe lên một tia ác ý:
– Bảo tôi ra ngoài à? Được thôi, tôi ra ngay.
Lời vừa dứt, Mạc Vân Vân đột nhiên đẩy cánh cửa sau lưng mình, loạng choạng ngã ra ngoài.
Vẻ mặt cô ta cũng thay đổi trong chốc lát, vành mắt ửng đỏ, nước mắt chực trào:
– Chi Ngôn... Chi Ngôn tôi hiểu tâm trạng của cô, chuyện vừa rồi khiến cô rất mất mặt và tức giận, nhưng cô cũng không thể trút giận lên tôi được!
Mạc Vân Vân ngã ngồi trên mặt đất, bất lực nhìn tôi.
Trong hành lang vốn có nhân viên qua lại, nghe thấy tiếng động liền vây quanh lại.
– Vân Vân, sao thế này?
– Ôi chao, khuỷu tay của Vân Vân bị trầy hết rồi.
Người đầu tiên đến đỡ Mạc Vân Vân là người quản lý của cô ta, người quản lý vừa đỡ cô ta dậy, vừa tức giận hét vào mặt tôi.
– Lâm Chi Ngôn, sao lại có người lòng lang dạ sói như cô? Vừa rồi Vân Vân nói với tôi là sợ cô không vui, muốn đến an ủi cô, cô không cảm kích thì thôi đi, còn đẩy thẳng cô ấy ra khỏi phòng à?
Các nhân viên xung quanh cũng mỗi người một câu hùa theo:
– May mà chỉ bị trầy khuỷu tay, nếu không may bị xước mặt, sự nghiệp diễn xuất của Vân Vân coi như bị hủy hoại! ( truyện trên app t.y.t )
– Lâm Chi Ngôn sao có thể độc ác đến mức này...
Thậm chí có vài người còn giơ điện thoại lên, quay lại cảnh này rồi đăng lên các trang mạng xã hội.
Không cần phải nói, đây lại sẽ là một chủ đề cực kỳ nóng hổi.
Mạc Vân Vân ôm cánh tay chỉ bị xước một chút da của mình, dịu dàng nói:
– Không sao, em không sao, mọi người không cần lo cho em, em sẽ không để ảnh hưởng đến công việc đâu...
Cuối cùng, Mạc Vân Vân được người quản lý của mình đưa về phòng nghỉ để bôi thuốc.
Còn chị Vương, người quản lý của tôi, cũng đã đến nơi.
Chị ấy xua đuổi đám người còn đang tò mò mà vây quanh quay phim rồi kéo tôi vào phòng nghỉ rồi khóa cửa lại.
Chị Vương lo lắng đến mức sắp khóc.
– Chị vừa mới ở bên kia gọi điện cho công ty để bộ phận truyền thông dẹp yên dư luận, sao bên này lại xảy ra chuyện này nữa!
Điện thoại của chị Vương đang mở trang theo dõi phản ứng của dư luận, bên trong toàn là những lời chế nhạo đủ kiểu của cư dân mạng đối với tôi.
Chỉ trong một giờ ngắn ngủi, đoạn tôi nói "chị yêu em" với Cố Dịch An và nó nói "chị uống nhầm thuốc à" trong chương trình đã bị cắt ghép thành các video trêu chọc, lan truyền rộng rãi trên các trang mạng.
Chị Vương muốn khóc mà không có nước mắt:
– Chi Ngôn, chị thấy chương trình này là do Mạc Vân Vân cố ý dùng để nhắm vào em, chúng ta không đấu lại cô ta đâu.
– Chị đi nói với ekip chương trình một tiếng, chúng ta không ghi hình nữa, về nhà yên tâm đóng phim đi.
Chị Vương là kiểu quản lý khá truyền thống ở công ty chúng tôi, luôn tin rằng chỉ cần chăm chỉ đóng phim, mọi lùm xùm dư luận rồi sẽ qua đi.
Nhưng tôi không muốn như vậy.
Tôi bình thản cười với chị Vương:
– Hợp đồng đã ký rồi, không thể vi phạm được.
– Chúng ta cứ ghi hình cho xong đi, tệ hơn nữa thì có thể tệ đến đâu chứ?
Chị Vương không lay chuyển được tôi, cộng thêm việc ngừng ghi hình thật sự phải bồi thường một khoản tiền không nhỏ, chị ấy đành phải dặn đi dặn lại tôi phải hết sức cẩn thận trong các phần tiếp theo:
– Chị đi hỏi thăm rồi, bây giờ đúng là Mạc Vân Vân đang hẹn hò với Cố Dịch An, em tuyệt đối đừng chọc vào cô ta nữa.
– Lỡ như đắc tội với nhà họ Cố, em thật sự có thể bị cấm hoạt động nghệ thuật đó.
Tôi nhanh miệng đồng ý:
– Em không chỉ không đắc tội với nhà họ Cố, em còn sẽ thân thiết với nhà họ Cố như người một nhà!
Chị Vương bất lực ấn nhẹ lên trán tôi: – Em cứ khoác lác đi.
Tiễn chị Vương đang lo lắng ra về, tôi kiểm tra lại điện thoại.
Ngay từ lúc Mạc Vân Vân bước vào, tôi đã luôn bật chế độ quay phim.
Tôi xem lại video, toàn bộ màn giả vờ ngã rồi đổ lỗi cho tôi của Mạc Vân Vân đã được ghi lại một cách hoàn chỉnh.
Tôi lưu đoạn video này vào một thư mục có tên là "Đơn thuốc cần thiết cho việc yêu đương lành mạnh của Cố Dịch An", sau đó vừa huýt sáo vừa ra ngoài.
Trong thư mục này đã có gần mười tệp, và tôi vẫn đang tiếp tục làm phong phú thêm kho tàng tư liệu của mình.
Mạc Vân Vân vẫn luôn cho rằng tôi là người hiền lành dễ bắt nạt.
Cô ta không biết rằng, người trông hiền lành này lại không hề đơn giản.
Khi cô ta đang ghi hình cho chương trình của mình, tôi cũng đang ghi hình cho chương trình của tôi.
Đến lúc đó, chương trình của tôi, e rằng sẽ còn đặc sắc hơn của cô ta.
Khi tôi quay lại trường quay, sức nóng của chương trình giải trí này đã leo lên vị trí số một trên bảng xếp hạng các chương trình phát sóng trực tiếp.
Ban đầu nó chỉ là một trong số nhiều chương trình không mấy nổi bật, nhưng dưới những chiêu trò không ngừng nghỉ của Mạc Vân Vân, nó đã thành công gây được tiếng vang lớn.
Trong top 10 chủ đề nóng trên mạng xã hội, có đến sáu mục liên quan đến chúng tôi.
#Cố Dịch An Mạc Vân Vân công khai#
#Chuyện nhà giàu#
#Lâm Chi Ngôn cô uống nhầm thuốc à#
#Màn tỏ tình thất bại quê đến mức có thể hướng nội hết phần đời còn lại#
#Lâm Chi Ngôn đẩy Mạc Vân Vân#
Hot search cuối cùng là #Bạn muốn ai rời khỏi giới giải trí nhất#, trong đó tôi đã vượt qua tất cả các ngôi sao khác với số phiếu dẫn đầu một cách áp đảo.
Ngay cả một số người vốn không quan tâm đến chuyện này cũng bắt đầu hỏi "Lâm Chi Ngôn là ai?".
Trời thương xót, danh tiếng mà tôi chăm chỉ đóng phim bao nhiêu năm không có được, hôm nay lại dễ dàng đạt được mà không tốn chút sức lực nào.
Nghĩ đến đây, bước chân lên sân khấu của tôi cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Mạc Vân Vân nhìn thấy tôi, sững người một lúc, rõ ràng là không ngờ tôi còn có gan quay lại để tiếp tục ghi hình.
Nhưng dù sao đây cũng là trước ống kính, thế nên Mạc Vân Vân nhanh chóng điều chỉnh lại biểu cảm, dịu dàng nói:
– Chi Chi về rồi à, chuyện vừa rồi tôi không trách cô đâu.
– Tôi hiểu cảm giác thất tình, vỡ mộng của cô chắc chắn rất khó chịu, nên dù cô có hơi kích động một chút cũng là chuyện thường tình.
– Nhưng sau này không được ra tay nữa nhé, may mà lần này là tôi, nếu đổi lại là người khác nóng tính thì nguy hiểm biết mấy.
Khán giả lại đồng loạt cảm động trước sự lương thiện của cô ta:
[Cô gái của chúng ta đúng là một thiên thần tốt bụng, bị đẩy ngã mà còn quay lại an ủi kẻ xấu kia.]
[Vân Vân đúng là người lịch sự từ đầu đến cuối, nếu bạn trai tôi có một người hâm mộ ảo tưởng như vậy, còn dám gọi điện cho bạn trai tôi trước mặt mọi người, tôi đã tát cho một cái từ lâu rồi.]
[Con phò Lâm Chi Ngôn kia vậy mà còn dám quay lại, mặt dày thật sự, nếu tôi là cô ta tôi đã xấu hổ mà tìm chỗ chui xuống từ lâu rồi.]
Chương trình bước vào phần tiếp theo trong một loạt bình luận ác ý.
Người dẫn chương trình yêu cầu mỗi khách mời chia sẻ một bức ảnh quý giá.
Theo thứ tự, vẫn là Mạc Vân Vân làm trước.
Khán giả đồng loạt bày tỏ sự mong đợi:
[Có phải sắp được xem ảnh chụp chung của Cố Dịch An và Vân Vân không.]
[Hu hu muốn xem dáng vẻ hạnh phúc của cặp đôi nhỏ.]
[Trai tài gái sắc đúng là xứng đôi nhất.]
Trong sự mong đợi của mọi người, bức ảnh của Mạc Vân Vân được công bố.
Trong ảnh là cô ta và một chú chó.
Khán giả đồng loạt im lặng một giây.
Không thấy Cố Dịch An, mọi người rõ ràng đều rất thất vọng.
Nhưng ngay sau đó, người hâm mộ của Mạc Vân Vân đã nhanh chóng vào vai thám tử.
[Oa, biệt thự này là của nhà họ Cố phải không.]
[Lúc mẹ của Cố Dịch An, tổng giám đốc Tô, trả lời phỏng vấn của giới truyền thông đã ngồi trên chiếc ghế sô pha này!]
[Chú chó này là do Cố Dịch An nuôi phải không, nó tên là Lucky.]
[Vân Vân thật là tinh tế, thể hiện tình cảm mà cũng kín đáo như vậy.]
Tôi nhìn bức ảnh này, trong lòng chỉ muốn cười chết.
Bức ảnh không rõ nét, nhưng không phải do chất lượng hình ảnh, mà là do người chụp lúc đó hoảng loạn và run tay, khiến cho ống kính không lấy nét được.
Bức ảnh này là do Mạc Vân Vân chụp lén.
Lý do rất đơn giản, hôm đó tôi và bố tôi đều không có ở nhà, chỉ có Cố Dịch An và mẹ tôi ở nhà.
Mạc Vân Vân đến nhà, muốn để lại ấn tượng tốt với mẹ tôi.
Mẹ tôi chắc chắn đã nói rõ với cô ta là không được chụp ảnh trong phòng khách, Mạc Vân Vân bề ngoài không dám làm trái, nhưng thật sự không thể bỏ lỡ cơ hội khó khăn lắm mới vào được biệt thự nhà họ Cố, thế nên nhân lúc mẹ tôi không để ý, đã vội vàng lén ôm chú chó nhà tôi chụp một tấm.
Thật sự mà nói, cô ta chụp thì cũng đã chụp rồi, lúc này vì muốn được chú ý mà tung bức ảnh này ra mới thật sự là ngu ngốc.
Lý do mẹ tôi không cho chụp ảnh là vì nhà tôi vừa mua một loạt tranh nổi tiếng, đèn flash sẽ gây hại cho những tác phẩm nghệ thuật tầm cỡ thế giới này.
Đợi mẹ tôi phát hiện ra, chắc chắn sẽ đi tìm Cố Dịch An làm ầm lên.
Con đường vào nhà giàu của Mạc Vân Vân sẽ chỉ càng thêm gian nan.
Nhưng bây giờ, Mạc Vân Vân vẫn chưa biết những điều này, cô ta vui vẻ nhìn những lời khen ngợi trên mạng, rồi quay sang giả vờ hỏi tôi:
– Chi Chi định đăng ảnh gì thế?
– Nếu là đồ đôi liên quan đến Dịch An thì đừng đăng nhé, tôi biết cô thích anh ấy, nhưng...
Mạc Vân Vân còn chưa nói hết câu, màn hình lớn đã chiếu bức ảnh của tôi.
Trường quay chìm trong im lặng.
Khán giả cũng im phăng phắc.
Mọi người đều không thể tin vào mắt mình mà nhìn lên màn hình.
Vì bức ảnh tôi đăng, chính là Cố Dịch An.