Hễ khóc, Diệp Ly Châu liền không để ý tới Đề Kiêu nữa.
Đề Kiêu xoay vai nàng lại, lau nước mắt: “Là ta sai rồi, không nên lừa gạt nàng. Được rồi, đừng khóc nữa, đôi mắt cũng sưng cả lên rồi kìa.”
Diệp Ly Châu đạp một cước lên cẳng chân hắn: “Không ngủ cùng chàng nữa. Chàng ra thư phòng mà ngủ đi.”
Đề Kiêu ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống nàng. Diệp Ly Châu thực sự càng ngày càng có bản lĩnh, nay còn dám đuổi hắn đi thư phòng ngủ. Chẳng phải sau này còn muốn ở riêng hay sao?
Đề Kiêu nắm chặt đôi tay ngọc ngà của nàng.
Bàn tay nhỏ bé trắng như ngọc, trong suốt lung linh, đẹp đến mức khiến người ta không nỡ buông.
Diệp Ly Châu không sao giãy ra được, sắc mặt đỏ bừng: “Thả ta ra!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play