Chờ sau khi phụ thân rời đi, Diệp Ly Châu hơi nghi hoặc, bèn nói với Hải Đàn:“Vì sao phụ thân lại vô cớ tới thăm ta? Ta mới rời nhà chưa bao lâu, lúc này ông đến, chẳng lẽ trong nhà đã xảy ra chuyện gì?”
Hải Đàn khẽ an ủi:“Vương phi, người chớ nghĩ nhiều. Người vừa mới gả cho Điện hạ, lão gia lo lắng, sợ người ở nơi này không quen, nên mới tới thăm.”
Diệp Ly Châu nghĩ mãi vẫn không đoán được nguyên do. Nghe lời Hải Đàn, nàng cũng không nghĩ thêm nữa.
Hai ngày nay, nàng sống khá an nhàn, trong phủ cũng chẳng có việc gì, ngày ngày thong dong tự tại. Chẳng mấy chốc đã gần tới Tết Nguyên Đán.
Cuối năm nhiều việc, Diệp Ly Châu cũng chẳng rõ Điện hạ bận rộn điều gì, chỉ thấy thư phòng của chàng thường có người ra vào. Suốt ngày Đề Kiêu nghị sự cùng kẻ khác, lúc đi lúc về, ban ngày hiếm khi gặp được Diệp Ly Châu.
Thường là đến khi nàng đã ngủ, Đề Kiêu mới trở về, khẽ chạm vào gương mặt nàng rồi ôm vào lòng mà cùng yên giấc.
Dạo này Diệp Ly Châu cũng có chút nở nang, eo vẫn mảnh mai như cành liễu, nhưng chỗ nên đầy đặn thì ngày một đầy đặn. Dáng vẻ nàng khi say ngủ càng khiến người ta động tâm, lông mi dài cong vút, cánh môi khẽ nhếch, tựa như hồ ly nhỏ lười biếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play