Khi vừa tỉnh giấc, Diệp Ly Châu khẽ đưa tay sờ sang bên cạnh. Chỗ ấy đã trống rỗng, không còn thấy bóng người.
Nàng day nhẹ trán, giờ này cũng không còn sớm, có lẽ Điện hạ đã nhập triều hoặc bận việc khác.
Hải Đàn tiến lên hầu hạ thay y phục, Diệp Ly Châu nhìn vào bóng mình trong gương đồng.
Làn da trắng như tuyết, gương mặt tinh xảo rạng ngời, suối tóc đen nhánh như thác đổ xõa xuống tận lưng.
Hải Đàn cầm chiếc lược gỗ đàn hương chải tóc cho nàng, vừa khẽ nói: “Khoảng thời gian này, Vương phi cũng nên chuẩn bị một chút đi ạ, qua ít ngày nữa, Điện hạ sẽ phải trở về Hàm Châu rồi.”
“Nhanh vậy sao?” Diệp Ly Châu hơi ngẩn ra. Tuy không hiểu nhiều chuyện triều chính, nhưng ít nhiều nàng cũng biết: Thái tử nam tuần là việc tốt, có thể thu phục quan lại địa phương, nhưng trong triều khó tránh sơ hở.
Đề Kiêu cùng phe với Thái tử, Thái tử rời kinh, Đề Kiêu tất nhiên phải lưu lại kinh thành thêm nửa năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play