Nghe Lục Thải Trì nói xong, Diệp Ly Châu trầm ngâm một lúc mới chợt hiểu ra, kiều thiếp che mặt kia chính là mình.
Nàng cắn hạt dẻ, thong thả nói:“Chẳng sao cả, ta tình nguyện đến bên Tần Vương tranh giành với người khác, cũng không muốn đến chỗ hoàng huynh nhà cô để được độc sủng.”
Lục Thải Trì thấy Diệp Ly Châu chẳng hề cảm kích mình, lập tức tức giận đến đỏ mặt:“Cô ——”
Diệp Ly Châu khẽ nhếch môi, đôi mắt hoa đào long lanh sóng nước. Trong lòng nàng vẫn còn bực bội vì lời trêu chọc của Lục Huyền Thiên đêm hôm đó, nay Lục Thải Trì lại hết lòng tính toán thay cho hắn, tất nhiên khiến nàng chẳng vui.
Giọng nàng mềm mại êm tai, nghe vào lỗ tai lại càng dễ chịu Nàng mỉm cười nói:“Quay về nói với hoàng huynh của cô rằng, ở chỗ ta, ngay cả một đầu ngón tay của Tần Vương cũng không bằng.”
Ngón tay Lục Thải Trì siết chặt tay vịn ghế. Hồi lâu sau, nàng ta mới cười lạnh:“Hoàng huynh ta còn thua một đầu ngón tay của Tần Vương? Chậc chậc…Diệp cô nương, Tần Vương đã tốt đến vậy, sao phụ thân cô vẫn từ chối hôn sự này? Đời này của cô e rằng chẳng thể gả cho người mình muốn.”
Diệp Ly Châu ngẫm nghĩ giây lát, mỉm cười đứng dậy, ghé sát tai Lục Thải Trì nhẹ giọng nói, trông như vô cùng thân mật:“Ta chỉ nói Tần Vương hơn hoàng huynh cô thôi. Nếu buộc phải chọn giữa hai người, ta sẽchọn Tần Vương. Nhưng thiên hạ này đâu chỉ có hai người bọn họ, ta hà tất phải gả chồng? Có điều, ta cũng phải chúc mừng cô —chúc Tứ công chúa và Nhị hoàng tử sắp thành đôi, hạnh phúc mỹ mãn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play