Lúc này, Thẩm trạch đã cháy được nửa đêm, hai sân trong đã cháy sập từ lâu, may mắn là nửa đêm trời đổ một trận mưa xuân, dập tắt lửa lớn.
Trong màn đêm đen kịt, những hán tử của đội đánh bắt cá và tiểu nhị hộ viện vội vã đến, đang lục soát trong đống đổ nát xem có còn vải vóc, bàn ghế hay tài vật nào chưa bị cháy rụi không, có thể dùng là tốt nhất, nếu không thể, tặng cho bách tính xung quanh, thu phục lòng người cũng rất tốt.
"Cái chậu đồng này tuy bị hun đen một chút nhưng rửa sạch xong vẫn có thể dùng được."
"Này, đây là sách, cẩn thận chút."
"Cái ghế đẩu chạm khắc gần như cháy hết một nửa rồi, gom vào chỗ tạp vật, chặt ra làm củi đốt đi."
Mọi người bận rộn, quản gia của Triệu phủ, Triệu Minh Chí bước qua xà nhà đổ nát, cột trụ cháy rụi cùng những khối gỗ không rõ tên bị hun đen thui vương vãi khắp nơi, cẩn thận tiến gần đến Thẩm Lan đang đứng trong sân.
Thẩm Lan thấy vậy, lập tức chắp tay cười nói: "Hôm nay Triệu gia đã đưa hơn mười hộ viện đến giúp, xin thay ta cảm tạ Triệu lão gia."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT