Vài ngày sau, vào lúc chạng vạng, Thẩm Lan đang dùng bữa tối. Ăn xong, nàng lại tắm rửa thay y phục. Đến giờ tuất ba khắc, Bùi Thận mới về đến phủ.
Vừa trông thấy hắn bước vào, Thẩm Lan chỉ cầm khăn khô lau tóc, lạnh nhạt hỏi:
“Dạo gần đây sao ngày nào ngươi cũng về trễ hơn ngày trước vậy?”
Bùi Thận kéo nàng vào lòng, cười khẽ: “Giờ nàng cũng biết nhớ ta rồi sao?”
Thẩm Lan liếc hắn một cái, thầm nghĩ: Ai nhớ gì hắn chứ, chẳng qua nàng lo lắng về việc bọn giặc Oa đang làm loạn ở chỗ nào Giang Nam mà thôi. Nàng cười nhạt hỏi lại: “Chẳng lẽ Hàng Châu lại nổi loạn vì giặc Oa à?”
Bùi Thận nhẹ giọng đáp: “Ngày nào mà chẳng có giặc Oa làm loạn?” Sợ nàng lại suy nghĩ lung tung, hắn nói tiếp: “Biên cương phía bắc có Thát Đát, Liêu Đông có Nữ Chân, phía nam là giặc Oa, Vân Quý thì tộc trưởng phản loạn, riêng Chiết Giang, ngoài giặc Oa thì còn có thợ mỏ ở Nghĩa Ô cũng đang bạo động. Chốn nào cũng loạn lạc cả, nàng chớ dại mà chạy lung tung.”
Thẩm Lan thở dài một tiếng, thử dò hỏi: “Chẳng lẽ thiên hạ thật không còn nơi nào yên ổn hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT