Bên trong nội thất ấm áp, không khí nóng hổi dễ chịu. Thẩm Lan sai Tử Ngọc đi pha một ấm trà lại dặn Lục Nhụy đứng canh bên ngoài, không để ai quấy rầy.
Chủ tử thay y phục đương nhiên không thể để người ngoài tùy tiện vào ra. Lục Nhụy không nghi ngờ gì, ngoan ngoãn kéo một chiếc ghế con ra ngồi canh cửa.
Lúc này Thẩm Lan mới quay sang chỉ vào Ngọc Dung: “Ngươi lại đây chải tóc cho ta.”
Nàng lại quay sang người vấn tóc lớn tuổi kia, dịu giọng: “Hai người các ngươi tay nghề đều khéo, chỉ là bà nhiều tuổi hơn một chút, chắc kinh nghiệm cũng dày dạn hơn. Đợi ta chải xong, bà sửa sang thêm chút nữa cho hoàn chỉnh, được không?”
Người vấn tóc lớn tuổi được khen một câu liền tươi cười đồng ý, vui vẻ ngồi xuống bên cạnh Lục Nhụy, đợi Thẩm Lan gọi vào.
Sau khi đã đuổi hết mọi người ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Thẩm Lan và Ngọc Dung, nàng mới mở lời: “Ngươi sống có tốt không?”
Nghe nàng không hỏi chuyện xưa, chỉ quan tâm đến tình hình hiện tại, Ngọc Dung không khỏi cay mắt, nước mắt lập tức tuôn rơi. Nàng ấy định quỳ xuống dập đầu tạ ơn nhưng Thẩm Lan nhanh tay đỡ dậy, trách yêu: “Ngươi làm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play