Nhìn bóng lưng Lưu Bằng khuất dần, Lưu ma ma lạnh giọng quát: “Còn ngẩn ra đó làm gì! Lão gia sắp tới rồi, mau đi chuẩn bị!”
Lưu lão gia sắp tới tuyển người, Lục Châu lại không có mặt vậy thì chỉ còn mỗi Quỳnh Hoa thôi. Vừa đi, Lưu ma ma vừa suy tính, nghĩ tới nghĩ lui mà càng thêm hận, nàng ta hận đến mức chỉ muốn xé một miếng thịt trên người Lục Châu cho hả giận.
Dòng kỹ nữ ti tiện, thứ vô phúc! Bao nhiêu phú quý ngút trời bày ra trước mắt, vậy mà lại bỏ trốn? Không chỉ vậy, còn đánh cho bà gác cổng máu me đầy đầu, khiến nàng ta mất hai người lục soát.
Nghĩ đến đây, Lưu ma ma bất chợt khựng lại. Lục Châu chỉ là một cô nương yếu ớt, sao có thể một mình đánh ngất hai nữ nhân lực lưỡng được? Lại nhớ tới cảm giác tê dại ở sau gáy sáng nay, lúc ấy nàng ta còn mơ màng không tỉnh nổi... Sắc mặt Lưu ma ma lập tức âm u như mây đen kéo tới.
Ban đầu, nàng ta còn bước đi thong thả dọc hành lang, bước chân uyển chuyển như nước chảy mây trôi. Nhưng giờ nàng ta đã chẳng buồn giữ dáng vẻ yểu điệu nữa, càng đi càng nhanh, tà váy tung bay sải bước như gió cuốn.
Nàng ta vội vã chạy tới chính phòng, khép cửa lại, nàng ta hấp tấp đẩy chiếc giường của mình sang một bên, lộ ra góc tường. Lưu ma ma gỡ ra mấy viên gạch chưa xây chết hẳn, lộ ra một gói nhỏ bọc bằng vải bông mịn.
Lưu ma ma thở phào một hơi, may mà bọc đồ vẫn còn. Nàng ta vừa rút bọc quần áo ra, mở ra xem thử, suýt chút nữa thì ngất lịm.
Bên trong, chỉ có một chiếc áo lót màu xanh đậu!
Nàng ta cầm lấy lớp lụa Hàng Châu mềm mịn, cơn giận của Lưu ma ma bùng lên dữ dội. Nàng ta giận đến run người, ném mạnh chiếc áo xuống đất, nhổ hai bãi nước bọt lên đó rồi mới dần bình tĩnh lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT