Đến khi chạng vạng, nàng được Bùi Thận gọi dậy, đổi sang dùng một bát mì gà xé tôm tươi.
Những sợi mì vàng óng dai ngon trải trên bát canh gà trong vắt như nước, hai viên cá viên trắng muốt mềm mịn nằm trên đó, vài sợi gà xé, tôm tươi đỏ nhạt, điểm thêm một nắm rau củ niễng xanh biếc, đầy đủ màu sắc, hương vị và mùi thơm.
Thẩm Lan ngủ một ngày, tinh thần hơi tốt hơn liền dùng được hơn nửa bát. Bùi Thận thấy nàng cuối cùng cũng không còn ủ rũ như vừa rồi nữa, liền cười nói: “Nếu nàng ăn thấy thích, ngày mai cứ bảo nhà bếp làm tiếp là được.”
Thẩm Lan tùy ý gật đầu, đặt bát xuống, nhón một miếng bào ngư trên bàn, hỏi: “Đến đâu rồi?”
“Trạm Thủy Tích Sơn, phía trước là Vô Tích.” Bùi Thận cười nói: “Có nhiều thuyền phải qua, chúng ta phải dừng lại ở đây nửa đêm.”
Thẩm Lan hơi sững sờ, liền hiểu Bùi Thận chưa dùng thân phận, đây là không muốn lộ liễu, không muốn người khác biết hắn không đi Nam Kinh tế tổ mà lại xuất hiện ở vùng Tô Châu, Vô Tích.
Thẩm Lan gật đầu: “Đã vậy, ta có thể ra khỏi khoang thuyền hóng gió không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT