Ngày thứ hai, sáng sớm Bùi Thận đã ra khỏi nhà, để lại Thẩm Lan trăm bề buồn chán.
"Bảo Châu, có gì hay ho không?” Thẩm Lan buồn chán hỏi.
Bảo Châu đang cầm một chiếc lược gỗ đàn hương hình rồng không sừng, chải tóc cho nàng từng chút một, nghe vậy liền cười nói: “Cô nương có muốn đánh bài không? Trên giá bác cổ vừa hay có một bộ bài ba mươi hai lá bằng ngà voi.”
Thẩm Lan lắc đầu: “Các ngươi đâu dám thắng ta? Chẳng phải là vắt óc ra để ta thắng sao, chán phèo.”
Bảo Châu vốn định đề nghị đánh mạt chược, nghe vậy liền bỏ ý định đó, chỉ đề nghị: “Nếu đã vậy, chi bằng gieo xúc xắc?” Gieo xúc xắc hoàn toàn dựa vào vận may, đương nhiên sẽ không có chuyện ai đó vắt óc để Thẩm Lan thắng.
Ai ngờ Thẩm Lan lắc đầu: “Gieo xúc xắc thắng thua hoàn toàn dựa vào tâm trạng của ông trời. Sáng nay trời đổ chút mưa, xem ra ông trời tâm trạng ông trời không tốt.”
Bảo Châu lại đề nghị: “Nếu đã vậy, chi bằng ném tên vào bình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play