Sáng sớm hôm sau, các vì sao mờ dần, ánh trời rạng rỡ. Thu Diên nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, vén rèm châu, kéo tấm màn sa trắng sang một bên, thấy Thẩm Lan vẫn đang gối đầu lên chiếc gối mềm bằng tơ Hàng Châu màu xanh thiên thanh, hơi thở đều đặn, giấc mộng ngọt ngào.
Thu Diên do dự chốc lát, cuối cùng vẫn cúi người nhẹ giọng gọi: “Phu nhân, phu nhân.”
Tối qua Thẩm Lan trò chuyện với Bùi Thận rất lâu thành ra ngủ muộn. Lúc bị Thu Diên đánh thức, dù đã mở mắt nhưng thần trí nàng vẫn còn mỏi mệt.
Nàng đưa tay đỡ trán, gắng gượng tinh thần nói: “Chuyện gì vậy?”
Thu Diên vội vàng đáp: “Phu nhân, sáng sớm nay Lâm hộ vệ đã sai một tiểu nha hoàn đến gọi nô tỳ dậy, bảo khi phu nhân tỉnh giấc thì đưa cái hộp này cho người.” Nói đến đây, nàng ấy lại bổ sung: “Nô tỳ sợ có chuyện gấp nên không dám chậm trễ, vì vậy mới đánh thức phu nhân.”
Vừa nói Thu Diên vừa lấy từ trong người ra một chiếc hộp sáu cạnh, to bằng lòng bàn tay, chạm khắc hoa mẫu đơn tinh xảo, thắt dây lụa đỏ. Thẩm Lan nhận lấy, mở nắp ra xem.
Bên trong là một hạt đậu đỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play