Thẩm Lan khao khát được nói chuyện với người khác đến mức gần như tuyệt vọng: “Bùi Thận, kiếp trước ta khai tâm từ rất sớm, dùi mài kinh sử suốt hơn mười năm, trên con đường khoa cử cũng có thể xem là đứng đầu bảng vàng.”
Bùi Thận nghe vậy thì trong lòng đầy nghi hoặc, thầm nghĩ trên đời này còn có nơi nào cho nữ tử đi thi khoa cử sao? Từ xưa đến nay chưa từng nghe có chuyện đó.
Nhưng nghĩ lại, nếu tính ngược về vài triều đại trước, hình như cũng từng có một người tên Lâm Ấu Ngọc từng tham gia khoa cử, chỉ là sau đó bị bãi bỏ rất nhanh.
Chẳng lẽ nàng là Lâm Ấu Ngọc chuyển thế? Nhưng nếu vậy thì tại sao lại lấy tên là Thẩm Lan?
Trong lòng Bùi Thận tràn đầy nghi hoặc: “Thẩm Lan chắc hẳn là tên ở kiếp trước của nàng, đúng không?” Từ lần đầu nàng bỏ trốn cho đến bây giờ đều dùng cái tên này, hiển nhiên nó mang ý nghĩa sâu sắc đối với nàng.
Nhắc đến tên liền gợi nhớ đến cha nương, Thẩm Lan không khỏi cảm thấy u sầu, khẽ gật đầu nói: “Châu ngọc ẩn mình dưới nước, còn ‘lan’ là sự dao động mặt nước bên ngoài.”
Ngụ ý là minh châu mỹ ngọc, ánh sáng không phô trương, nội liễm khiêm nhường nhưng tài hoa, phẩm hạnh rồi sẽ dần lộ ra từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play