Nghe Cẩm y vệ nói vậy, trái tim treo lơ lửng của Tần Hiến mới coi như hạ xuống, cuối cùng cũng không đến nỗi thất thố như vừa rồi. Chỉ là chân ông ta mềm nhũn không đứng dậy nổi đành phải ngồi bệt xuống đất.
Bùi Thận liền đỡ ông ta dậy, mời ông ta ngồi xuống chiếc ghế vòng rồi dịu giọng trấn an: "Hôm nay Tần đại nhân được bệ hạ đoái thương, có may mắn nghe thánh huấn, nghĩ đến giờ cũng đã hết mù mờ, lòng sáng mắt tỏ rồi."
Nói rồi, hắn liếc nhìn Hứa Ích.
Trong lòng Tần Hiến chợt run lên: hai thánh chỉ vừa rồi đều là răn dạy ông ta về chữ "liêm", tám phần là bệ hạ đã biết chuyện ông ta tham ô nhận hối lộ rồi.
Sở dĩ ông ta chưa bị áp giải vào kinh thẩm tra giống như phó sứ Lưu Tất Chi phần lớn là nhờ người anh vợ là Tôn Đức Ninh. Nhưng như vậy cũng có nghĩa là chức quan của ông ta chẳng thể giữ được lâu, có lẽ khoảng năm bữa nửa tháng nữa, bệ hạ ắt sẽ mượn cớ mà giáng chức ông ta.
Phải nghĩ cách, phải nghĩ cách mới được… Tần Hiến chăm chú liếc nhìn Hứa Ích mấy lần. Đây là một trong các đương chức đầu mục của Đông Xưởng, chắc chắn là tâm phúc của một vị đại thái giám bên cạnh bệ hạ. Nếu có thể thông qua Hứa Ích mà xin vị đó nói vài lời tốt đẹp trước mặt bệ hạ…
Lại nghĩ đến lời dụ thứ ba của bệ hạ, trung. Thế nào được gọi là trung? Bầy tôi tham ô nhận hối lộ, đào góc tường của bệ hạ là bất trung. Bầy tôi ăn no béo mẫm, bệ hạ chẳng được gì là bất trung. Đã muốn trung thì...
Tần Hiến hạ quyết tâm, cảm kích mỉm cười với Bùi Thận, đổi lại là nụ cười ôn hòa của Bùi Thận.
Cẩm y vệ và Đông Xưởng liên thủ, những người có mặt tự biết khó thoát, sớm đã mềm nhũn cả người, hức hức nghẹn ngào khóc lóc. Có mấy kẻ tính khí nóng nảy còn muốn giãy giụa, bị ăn mấy gậy rồi cũng ngoan ngoãn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT