Sau màn pháo hoa rực rỡ, Thẩm Lan đứng lặng trong con hẻm thật lâu. Đến khi pháo hoa tàn dần trên trời, dòng người cũng lần lượt tản về nhà, Bùi Thận nhướng mày mỉm cười hỏi: “Nàng có thích không?”
Thẩm Lan im lặng giây lát, nàng không trả lời mà cúi đầu hỏi Triều Sinh: “Triều Sinh có thích không?”
Triều Sinh phấn khích gật đầu liên tục, cậu đang được Bùi Thận bế trong lòng, vừa thấy Thẩm Lan liền nhào tới đòi nàng bế: “Nương ơi, con vừa châm một tràng pháo hoa to thật to đó!”
“Triều Sinh giỏi quá.” Thẩm Lan khen ngợi, nói rồi nàng đưa tay ra định bế lấy cậu.
Ai ngờ Bùi Thận hơi nghiêng người tránh tay nàng, chau mày nói: “Thân thể nàng vốn yếu, sao bế nổi nó chứ.”
Triều Sinh nghe vậy thì đỏ mặt vì tự ái, đạp chân loạn xạ đòi xuống, chẳng những không chịu để Thẩm Lan bế mà ngay cả Bùi Thận cũng không cho bế nữa.
Bùi Thận đành thả cậu nhóc xuống. Vừa chạm đất, Triều Sinh lập tức nắm lấy tay Thẩm Lan, ngẩng đầu đầy hào hứng: “Nương ơi, hôm nay hội đón thần vui lắm! Có người đội cả tạ đá lên người…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play