"Ngươi thật sự cam tâm chịu chết sao?" Nếu là thật, một năng thần tốt đẹp như vậy, thật đáng tiếc.
Bùi Thận thầm vui mừng khôn xiết, biết ý ngoài lời nàng là không muốn mình chết vì nghĩa. Hắn cố nén niềm vui, cố gắng bình tĩnh nói: "Trung quân đương nhiên là bổn phận, vua muốn thần chết, thần không thể không chết."
Thẩm Lan rất phản cảm với loại lời này, phản bác hắn: "Ngu trung!"
Bùi Thận lắc đầu: "Đời đời nhận hoàng ân, sao có thể phản bội Bệ hạ?"
Thẩm Lan tức giận: "Ngươi đọc sách kinh sử từ nhỏ, hẳn phải biết Mạnh Tử có câu, Vua coi thần như cỏ rác thì thần coi vua như giặc."
Nàng càng phản bác hắn, nghĩa là nàng càng không muốn hắn chết. Bùi Thận không tiện để lộ nụ cười ra, liền mím môi, nhỏ giọng nói: "Tối hôm kia ta đã chịu hình phạt dán quan gia."
Tim Thẩm Lan đập mạnh một cái, dán quan gia là dùng giấy ướt đắp lên mặt, hết tờ này đến tờ khác cho đến khi phạm nhân ngạt thở mà chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT