Thẩm Lan nhẹ nhàng đẩy cánh cửa lớn, thấy trong sương phòng chỉ có độc một chiếc giường thắt lưng chân thẳng, một chiếc bàn dài song câu như ý, một chiếc ghế tròn, tất cả đồ đạc còn lại đều đã được dọn đi hết, toàn bộ sương phòng trống rỗng như một cái động tuyết.
Bùi Thận thẳng lưng, ngồi trên giường nhắm mắt dưỡng thần, tay chân đều bị xiềng cùm, duy chỉ có thần sắc là ung dung tự tại.
Hắn nghe tiếng cửa mở nhưng không mở mắt, cũng không muốn nói chuyện, chỉ đợi người đến đưa cơm đúng giờ đặt hộp thức ăn xuống rồi rời đi.
Thẩm Lan yên lặng không nói, nhẹ nhàng đặt hộp thức ăn lên bàn dài rồi đi thêm vài bước về phía Bùi Thận.
Từ đêm hôm trước sau khi nhận được mẩu giấy, Bùi Thận thất hồn lạc phách ngồi thẫn thờ một lúc lâu, khó tránh khỏi ảm đạm. Tâm trạng hắn vốn đã không tốt, giờ lại có người cứ thế đâm đầu vào chỗ chết. Bùi Thận bất mãn mở mắt, chợt thấy cách mình ba bước, nàng đang duyên dáng đứng đó. 
Bùi Thận sững sờ, hơi thở gấp gáp hai nhịp, vô thức chớp mắt, một chút vui mừng từ trong mắt hắn tuôn trào, như suối nguồn tuôn ra từ đất khô nứt nẻ, không ngừng tưới mát, mở rộng, cho đến khi lấp đầy cả trái tim, căng tràn đến mức gần như muốn trào ra.
Thẩm Lan thấy hắn với vẻ mặt như vậy, không khỏi cũng ngẩn ngơ một chốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play