Thời gian quay lại ba mươi phút trước, sau khi Phương Viện thấy Bạch Thanh đã chạy mất thì sự chú ý của cô ấy lại quay về chiến trường của mình. Quỷ bài của Phương Viện có tên là "Quỷ Ảnh", nghiêng về khả năng khống chế nên điểm yếu rất rõ ràng. Nếu cô ấy chiến đấu với một Người trấn quỷ thì đối phương chỉ cần làm ánh sáng biến mất để bóng không thể hiện hình là cô ấy thua rồi.

Nhưng may mắn thay, quỷ quái lại tấn công theo bản năng, gần như không có tí IQ nào.

Sau một thời gian dài giằng co, con quỷ kia bắt đầu nhúc nhích. Phương Viện biết, khả năng khống chế của Quỷ Ảnh sắp đến giới hạn rồi. 

Cô ấy chỉ là một Người trấn quỷ cấp D, chỉ có một tấm Quỷ bài thôi. Nhiều năm qua vì nhiều lý do khác nhau nên cô ấy chưa từng thử chế tạo thêm thẻ bài nào nữa, cũng vì điều đó nên Quỷ Ảnh đã đạt đến giới hạn sử dụng. Thật ra tình hình hiện tại của Quỷ Ảnh thật sự không thích hợp để chiến đấu, nhưng trên đời không thiếu gì chuyện ngoài ý muốn khiến người ta không có cơ hội chuẩn bị.

Phương Viện đành ra lệnh: - Tấn công!

Hai cánh tay Quỷ Ảnh vặn vẹo, trông như cái bánh quai chèo. Mà hai cánh tay của con quỷ một mắt kia cũng từ từ xoắn lại y chang, khiến làn da bốc mùi thối rữa căng đến cực hạn, thế nhưng xương cốt lại không hề đứt gãy mà giống như kẹo đường tan chảy, vô cùng dẻo dai.

Thấy cách này không được, Phương Viện lập tức ra lệnh mới. Thế là hai tay Quỷ Ảnh nắm lấy đầu mình, xé thân thể mình ra làm đôi như xé một tờ giấy. Con quỷ bị nó điều khiển cũng dùng hai tay nắm lấy cái đầu tròn vo như quả bóng của mình, các ngón tay suýt chút nữa không giữ được lớp xương sọ trơn tuột, nhưng sau vài lần cố gắng nó cũng thành công.

Móng tay của nó rất cứng nên dễ dàng xé mình ra làm đôi. Chất lỏng màu đen, đỏ, trắng, nửa rắn nửa lỏng chảy ra, bốc lên mùi hôi thối đặc trưng của cống rãnh. Đối với con người thì mùi này quá nồng quá hăng, mà đối với quỷ thì cũng không khác gì.

Đôi mắt vốn đã đỏ như máu của Quỷ Ảnh nay lại càng đỏ hơn. Nó bắt đầu trở nên khát máu rồi.

Phương Viện thầm kêu một tiếng thôi xong rồi. Cô ấy cố gắng hết sức để khống chế Quỷ Ảnh, thậm chí trực tiếp lên tiếng triệu hồi:

- Quay về!

Quỷ Ảnh "đứng" dậy, chậm rãi đi về phía chủ nhân, thân hình mỏng như một tờ giấy đen kịt của nó liên tục bị kéo giãn thành đủ hình dạng. Đây là biểu hiện của nó khi đang đấu tranh giữa mệnh lệnh và cảm giác đói khát của mình, cuối cùng nó vẫn quay trở lại cái bóng của Phương Viện.

Phương Viện vừa thở phào nhẹ nhõm xong lại thấy con quỷ bị xé làm đôi khi nãy run lên, chất lỏng đen kịt bốc mùi hôi thối chảy ra xa hơn. Cái bóng dưới chân cô ấy như bị kích thích, chỉ trong chớp mắt đã lao đến bên cạnh vũng chất lỏng đen kịt kia, hí ha hí hửng hút chất lỏng đó vào trong bóng của mình.

Cái bóng ăn càng ngày càng nhiều, thân hình của nó cũng càng ngày càng phình to. Đồng thời, màu sắc của Quỷ bài trong tay Phương Viện càng ngày càng đậm. Tay cô ấy run rẩy, chỉ cảm thấy thẻ bài đỏ tươi trong tay như một thanh sắt nung, khiến cô ấy suýt thì không giữ được nữa.

Lúc này, con quỷ đang bị ăn lại dùng một tay tóm lấy nửa cái chân còn lại của nam sinh đã chết, sau đó nhét vào cái miệng đã bị xé toạc của mình rồi nuốt chỉ trong một ngụm. Ngay lập tức, hai nửa thân thể của nó lại ghép lại với nhau. Nó cắm đầu vào vũng nước bẩn rồi sau đó biến mất cùng với vũng nước.

Giây tiếp theo, mặt đất dưới chân Phương Viện gợn sóng. Cô ấy rơi cái "tủm" vào trong, sặc vài ngụm nước bẩn. Mặc dù tình huống đang rất nguy hiểm như cô ấy vẫn không mất đi sự bình tĩnh, hai tay quẫy nước với hy vọng có thể bơi lại gần mặt đường.

Thế nhưng Phương Viện vẫn không ngừng chìm xuống, vài lần vùng vẫy cũng chỉ giúp cô ấy miễn cưỡng ngoi lên hít được hai hơi.

Con quỷ kia đang kéo chân Phương Viện.

Đến khi sắp nghẹt thở, cô ấy bỗng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.

- Cô Phương!

Là giọng nói quen thuộc.

Bạch Thanh!

Bạch Thanh vừa chạy tới chỗ tách khỏi Phương Viện ban nãy thì thấy Phương Viện đang gặp nguy hiểm. Cô hét lớn một tiếng, Quỷ Sai Vô Danh lập tức ném ra sợi xích, nhưng không phải để bắt lấy Phương Viện mà là bám vào cơ thể cô ấy, định men theo bắt lấy con quỷ đang ẩn mình dưới vũng nước. Nếu chỉ bắt lấy Phương Viện, lỡ thứ dưới nước nổi điên trực tiếp ăn thịt thì Phương Viện không chết chắc chắn cũng tàn phế.

Sợi xích di chuyển dưới nước như một con rắn, chẳng mấy chốc đã khóa chặt con quỷ không chịu buông tha con mồi. Sau đó lại linh hoạt quấn chặt lấy con Lộ Quỷ này như đám rong biển có sự sống.

Tóm được rồi!

Quỷ Sai Vô Danh kéo sợi xích.

Bạch Thanh chạy nhanh đến bên cạnh vũng nước, vươn tay kéo Phương Viện lên chẳng màng nước bẩn lạnh lẽo và bẩn thỉu đến mức nào.

Tay Bạch Thanh vốn ấm nóng nên khi chạm vào cơ thể Phương Viện, cô chỉ cảm thấy như chạm vào một khối băng. Cô dốc hết sức bình sinh, cuối cùng cũng kéo được Phương Viện đang thoi thóp lên bờ. Lúc này cô cũng thở hổn hển, gần như không còn sức để đứng dậy nữa. Thế nhưng cô lại thấy một bóng đen đang di chuyển trên mặt đường, lao đến đây nhanh như chớp.

Đó là Quỷ bài của Phương Viện, tên là Quỷ Ảnh.

Khoan đã, trạng thái của Quỷ Ảnh hình như có gì đó sai sai!

Nó đang lao về phía Phương Viện, đôi mắt đỏ như máu tỏa ra ánh sáng tham lam, đã hoàn toàn bị cảm giác khát máu chi phối rồi. Lúc này ký ức của nguyên chủ lại hiện lên, Bạch Thanh lập tức nhận ra đây là biểu hiện của Quỷ bài mất kiểm soát.

Quỷ bài hồi sinh.

Người trấn quỷ lợi dụng Quỷ bài để đối phó với quỷ, nhưng sử dụng quỷ trong thẻ bài càng nhiều thì lại càng giúp nó từ từ hồi sinh, đến một lúc nào đó nó sẽ thoát khỏi sự kiểm soát và cắn ngược lại của chủ nhân của mình.

Phương Viện lạnh đến mức toàn thân run rẩy, ngay cả đầu óc cũng đờ đẫn, chỉ miễn cưỡng nghĩ được rằng: Bạch Thanh đã dùng tấm Quỷ bài trống cấp D mà cô ấy đưa để chế tạo ra Quỷ bài rồi! Không hổ là con gái của thầy mình!

Còn về việc điều khiển Quỷ Ảnh thì ngay cả khi cô ấy không lạnh đến mức này, có thể sử dụng được năng lượng quỷ trong cơ thể thì e rằng cũng chẳng làm gì được.

Bạch Thanh có thể cảm nhận được gông cùm của Quỷ Sai Vô Danh chỉ có thể đồng thời khóa chặt năm con quỷ kia thôi. Gông cùm trói chặt con Lộ Quỷ đang tấn công Phương Viện là cái cuối cùng rồi.

Quỷ Ảnh là một cái bóng, không có tay chân đầu cổ rõ ràng giống như Lộ Quỷ, hơn nữa nó còn có khả năng biến hóa nên rất có thể sẽ tự biến mình thành một tô mì sợi trơn tuột dẻo dai, cho dù bị đứt thành nhiều đoạn thì nó cũng sẽ không bị thương. Vậy nên kỹ năng của Quỷ Sai Vô Danh gần như vô dụng đối với nó.

Đến lúc này Bạch Thanh mới nhận ra, thật ra Quỷ Ảnh rất mạnh.

Quỷ Sai Vô Danh vung sợi xích trong tay, sử dụng kỹ năng "Câu hồn" để trói chặt con Lộ Quỷ vẫn còn muốn tấn công Bạch Thanh và Phương Viện. Đồng thời hất con Lộ Quỷ vừa được kéo lên bờ về phía trước hai bước, chắn đường Quỷ Ảnh.

Quỷ Ảnh há miệng cắn một miếng vào chân vịt của Lộ Quỷ, làm thủng nguyên một lỗ. Nó nhóp nhép hai cái, nuốt máu thịt trong miệng xuống, sau đó đôi mắt đỏ như máu sáng lên, nhìn Lộ Quỷ một cái đầy thèm thuồng.

Đáng lẽ nó có thể lao vào cắn xé con quỷ to bự đang đứng im kia, nhai nuốt sạch sẽ. Tuy nhiên máu thịt của chủ nhân lại có sức hấp dẫn cực lớn đối với Quỷ bài, thậm chí vượt qua cả quy tắc giết người của quỷ nên Quỷ Ảnh quyết đình bỏ qua Lộ Quỷ, lao về phía Phương Viện.

Một bóng người chắn trước mặt nó, chính là Quỷ Sai Vô Danh.

Chỉ thấy Quỷ Sai Vô Danh vươn tay chộp lấy cánh tay của Quỷ Ảnh, đẩy nó ra xa hơn mười mét, tránh để trận chiến này làm ảnh hưởng đến chủ nhân.

Bạch Thanh lo cho cái thân mảnh khảnh của Quỷ sai vô cùng, trông thư sinh thế kia thì e rằng không biết đánh nhau rồi. Ai ngờ Quỷ Sai Vô Danh nhanh chóng vung ra vài cú đấm, đánh cho Quỷ Ảnh tản ra khắp nơi.

- Quỷ Ảnh có khả năng khống chế. - Phương Viện gắng gượng lên tiếng: - Nếu Quỷ bài của em bị khống chế thì Lộ Quỷ sẽ chạy mất…

Vậy thì phiền toái rồi.

Bạch Thanh nhíu mày. Cô chỉ hiểu sơ sơ về thế giới quỷ quái này thôi nên vội vàng ra lệnh cho Quỷ Sai Vô Danh cẩn thận kỹ năng khống chế của Quỷ Ảnh, chú ý đừng để Lộ Quỷ chạy mất.

Quỷ Sai Vô Danh chọn cách tăng cường kiểm soát đối với Lộ Quỷ để rảnh tay đối phó với Quỷ Ảnh. Hắn rung sợi xích, kéo dài giọng, hét lớn một tiếng:

- UY VŨ!

Lúc xét án ở công đường, hô "uy vũ" có thể dùng để trấn áp phạm nhân.

Năm con Lộ Quỷ xếp thành một hàng quay mặt về phía Bạch Thanh, tiếng xiềng xích vang lên "leng keng". Chúng đồng loạt quỳ xuống đất, đầu gối va chạm mặt đất phát ra tiếng "cộp" vang dội. Đồng thời, Bạch Thanh còn nghe thấy một tiếng động trầm đục khiến cô liên tưởng đến tiếng nắm đấm đập vào đá.

"Răng rắc", một vết nứt rực rỡ xuất hiện trên tấm màn mờ ảo. Quỷ Vực đang bị một lực lượng nào đó phá vỡ. ( app truyện TᎽT )

Một đôi tay đàn ông kéo vết nứt ra, thò vào trong Quỷ Vực rồi xé nhẹ một cái, chẳng mấy chốc Quỷ Vực thần bí nguy hiểm đã dễ dàng bị xé toạc một lỗ lớn giống như mảnh vải không chắc chắn.

Bạch Thanh nhìn thấy những tòa nhà cao tầng cũ kỹ loang lổ lột bỏ lớp vỏ xám nâu, lộ ra lớp vỏ màu bạc sáng bóng. Con đường lầy lội đầy vũng nước biến thành đường nhựa mới tinh. Mùi không khí ẩm ướt nhớp nháp sau cơn mưa cũng bị khí thải từ xe cộ thay thế. Tiếng người trò chuyện, tiếng còi xe ô tô, tiếng trẻ con cười đùa và tiếng chim chóc hót líu lo như tạo thành một bản giao hưởng phá vỡ sự tĩnh lặng chết chóc của thế giới này.

Bạch Thanh còn nhìn thấy một nhóm ba người bước vào từ bên ngoài. Người đàn ông dẫn đầu có ngoại hình sáng sủa, rõ ràng vẫn còn rất trẻ nhưng ánh mắt nhuốm đầy tang thương, cả người toát lên sự âm u chết chóc đặc trưng của người ở tuổi xế chiều. 

Ánh mắt anh sắc bén, nhìn về phía Quỷ Ảnh. Quỷ Ảnh như động vật ăn cỏ gặp phải kẻ thù tự nhiên, nhanh chóng co rúm lại rồi hóa thành một luồng sáng đen trốn như bay về lại Quỷ bài.

Đi sau người đàn ông là một thiếu niên tóc xoăn, trong tay ôm một cuốn sách bìa cứng trông rất hoành tráng, vừa đi vừa dùng ngón trỏ đẩy gọng kính đang trượt xuống lên. Người cuối cùng cũng là nam giới, khoảng bốn mươi tuổi, cao tầm một mét bảy và trông hơi mập mạp, cần phải chạy lạch bạch mới theo kịp hai người kia.

Tầm mắt ba người đổ dồn vào một hàng Lộ Quỷ, ai nấy đều sửng sốt. 

Lộ Quỷ tóc tai bù xù, ướt sũng dính vào da đầu. Đầu chúng cực kỳ tròn, chỉ có một con mắt và một cái miệng, mắt thì hẹp dài còn miệng thì có thể nhìn thấy những miếng thịt vụn dính máu còn mắc trên răng. Trông kỳ dị hơn cả là cái bụng tròn vo của chúng cứ mấp máy, thỉnh thoảng trên lớp da bụng mỏng tang còn nổi lên tứ chi chưa kịp tiêu hóa xong. Tứ chi của nó thì dài ngoằng, đầy những đốm nâu xám, toàn thân bốc ra mùi tanh hôi. Chúng đều cao hơn hai mét, trông rất dị hợm và đáng sợ, dù cho đang quỳ cũng như những tòa tháp sắt.

Bạch Thanh… Bạch Thanh nghĩ mấy vị này chắc hẳn là đội cứu viện mà Phương Viện đã cố kéo thời gian để chờ. Vì nguy hiểm đã được giải trừ nên cô bảo lũ Lộ Quỷ đứng dậy.

Quỷ Sai Vô Danh giật sợi xích, năm con Lộ Quỷ đồng loạt cúi đầu lạy Bạch Thanh một cái như đã được luyện tập từ trước. 

"Cốp", năm cái đầu tròn trĩnh đập xuống đất tạo thành một tiếng động vang dội, còn làm mặt đất nứt toạc.

Người đàn ông ngoại hình sáng sủa: …

Thiếu niên tóc xoăn: …

Người đàn ông trung niên mập mạp: …

Ai cũng biết quỷ vốn không có lý trí, chỉ có sự khát máu bị bản năng chi phối nên việc quỳ xuống cầu xin tha thứ sau khi bị bắt thế này chắc chắn không phải là hành vi tự phát của quỷ. Mà trước khi Quỷ bài hồi sinh, về cơ bản vẫn chịu sự điều khiển của chủ nhân. Kết luận: Việc Lộ Quỷ quỳ xuống dập đầu là do Bạch Thanh làm.

Bạch Thanh: … Dame (không phải), tôi có thể giải thích mà.

Lộ Quỷ đứng dậy trở lại, năm con Lộ Quỷ với vóc dáng xấp xỉ, dung mạo giống hệt nhau đứng hầu sau lưng Bạch Thanh như một bức tường quỷ. Điều này khiến cô trông còn có khí thế hơn cả ba người vừa xuất hiện.

Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, thiếu niên tóc xoăn cúi đầu lật cuốn sách hoành tráng trong tay, miệng lẩm bẩm:

- Quỷ đã bị thu phục, Quỷ Vực cấp D đang được thanh trừ… Con quỷ cấp D này chưa từng được ghi nhận… Phương Viện, Người trấn quỷ cấp D, Quỷ bài sắp hồi sinh, trạng thái báo động… Người thanh trừ Quỷ Vực là Bạch Thanh, kích phát năng lượng quỷ vào lúc 9 giờ 27 phút sáng nay, sau đó gặp Quỷ Vực mở ra, thành công chế tạo tấm Quỷ bài đầu tiên, hiện là Người trấn quỷ cấp D. Thiên phú xuất chúng…

Anh ấy ngẩng đầu lên nhìn Bạch Thanh một cái với vẻ dò xét rồi dùng giọng bé như tiếng muỗi kêu để nói tiếp, cứ như đang chột dạ vậy:

- Chỉ cần thấy cảnh năm con quỷ cùng cấp quỳ dưới chân, dập đầu khấu bái, động tác chỉnh tề, là đủ biết khả năng điều khiển bài cực kỳ tốt rồi.

Bạch Thanh bất mãn lên tiếng: - Nè! Tôi nghe thấy đấy.

Thiếu niên tóc xoăn: …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play