Quỷ bài rung lên, bóng dáng Quỷ sai trong thẻ bài biến mất. Cùng lúc đó, bên cạnh Bạch Thanh cũng xuất hiện một nha dịch áo xanh dung mạo bình thường, hai mắt trống rỗng. Hắn cao hơn Bạch Thanh tầm nửa cái đầu, thân hình gầy gò, trông khá mảnh mai yếu đuối. Nếu không phải làn da xanh xao trắng bệch, quầng mắt thâm đen cộng thêm đôi giày dính máu loang lổ thì có lẽ hắn đã bị nhầm là con người rồi.

Gông cùm của hắn chỉ to bằng bàn tay, được treo bên hông. Ngoài ra bên hông hắn còn treo một chùm chìa khóa nữa.

Bạch Thanh quan sát thấy hắn như không có ý thức, gương mặt đờ đẫn không cảm xúc. Thế nhưng sau khi xuất hiện, hắn lại chắp tay chào cô một cái, sau đó hắn mới đứng thẳng lại, cách cô tầm một bước chân.

Có Quỷ sai bên cạnh, Bạch Thanh quay đầu nhìn lại, lại thấy phía sau mình không phải quỷ mà là một trong bốn người chạy trốn cùng cô ban nãy. Đây là một nữ sinh, Bạch Thanh lục lọi trong ký ức của nguyên chủ rồi tìm ra tên của đối phương - Trương Tiểu Bách.

Hóa ra thứ mềm mại và lạnh lẽo lướt qua cổ cô trước đó là chiếc khăn lụa bay theo gió của Trương Tiểu Bách.

Khi Bạch Thanh nhìn thấy Trương Tiểu Bách thì Trương Tiểu Bách cũng nhìn thấy cô, đồng thời còn thấy Quỷ Sai Vô Danh đang đứng bên cạnh Bạch Thanh với tư thế bảo vệ, thế là cô ấy mừng rỡ reo lên:

- Cậu là Người trấn quỷ à?

Thôi chết rồi! 

Trương Tiểu Bách vừa nói xong, lập tức bịt miệng mình lại.

Chẳng qua là muộn rồi.

Một cơn gió lạnh buốt thổi qua, Bạch Thanh có thể cảm nhận được có thứ gì đó đã xuất hiện. Ngay sau đó cô nghe thấy Trương Tiểu Bách phát ra một tiếng kêu rít từ trong cổ họng, như bị thứ gì đó kéo xuống mà ngã nhào. 

Đến khi sương mù bên cạnh tản đi một chút Bạch Thanh mới thấy những gợn sóng trên mặt đất, một bàn tay mà tuyệt đối không phải của người sống vươn ra từ trong đó, tóm lấy mắt cá chân của Trương Tiểu Bách. Nó đang dùng một lực rất mạnh để kéo Trương Tiểu Bách từ từ chìm vào vũng nước đục ngầu kia. Vũng nước ấy cứ như một hồ sâu có thể nuốt chửng con người hoàn toàn.

Cùng lúc đó, một bàn tay khác gầy guộc như củi, thoạt nhìn như móng chim ưng cũng đang vươn về phía Bạch Thanh. Con mắt hẹp dài lạnh lẽo kia trồi lên mặt nước nhìn chằm chằm Bạch Thanh, lộ ra vẻ tham lam hệt như một bà nội trợ vô tình gặp được một đợt siêu thị khuyến mãi lại còn mua một tặng một, mừng rỡ đến nỗi luống cuống tay chân, động tác thậm chí có chút vội vã.

Bạch Thanh cũng tỏ vẻ mừng rỡ y chang, con quỷ này có tay có đầu nè! Hoàn toàn phù hợp với điều kiện kích hoạt kỹ năng của Quỷ sai. Cô cứ như một bà nội trợ vô tình gặp đợt siêu thị khuyến mãi, lại còn mua một tặng một, đã thế còn có phiếu giảm giá 50%, chỉ mong sao tất cả các mặt hàng trong xe đẩy mua sắm đều nằm trong phạm vi sử dụng của phiếu giảm giá. Cầu trời khẩn Phật cho con quỷ này đừng vượt qua cấp D mà!

Trong đầu cô vừa nghĩ như thế là Quỷ Sai Vô Danh đang đứng sau lưng cô với tư thế bảo vệ đã biến mất. 

Trương Tiểu Bách cảm thấy bắp chân mình đã hoàn toàn ngâm trong làn nước lạnh buốt, từng luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu khiến hàm răng của cô ấy không kìm được run lên, va vào nhau lập cập. Cô ấy bất lực dùng hai tay bấu chặt lấy cột điện bên đường, trong lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng và hối hận, vừa khóc vừa nói với Bạch Thanh:

- Xin lỗi! - Vì nếu cô ấy không phát ra tiếng động thì có lẽ đã không hại người hại mình rồi.

Trong khi đó Bạch Thanh lại mừng rỡ, hơi rũ mắt nhìn cô ấy, nói:

- Không sao đâu.

Trương Tiểu Bách nức nở nói:

- Cậu tốt bụng thật đấy.

- ...Thì tại cũng không gây ra hậu quả gì nghiêm trọng, coi như chó ngáp phải ruồi đi. 

Cho dù Trương Tiểu Bách không lên tiếng dẫn con quỷ kia ra thì Bạch Thanh sớm muộn gì cũng phải tìm cách để nó xuất hiện thôi. Nếu không thì cô chỉ có nước bị kẹt chết tại đây.

- Hả? - Trương Tiểu Bách ngạc nhiên, không hiểu cô đang nói gì.

Bạch Thanh hơi hất cằm, thế là Trương Tiểu Bách nhìn về phía sau theo hướng cô chỉ. 

Sương mù không biết đã tan đi phần lớn từ lúc nào, cô ấy nhìn thấy một bóng người mảnh khảnh đứng đằng kia như thể đã hòa vào cái bóng của những tòa nhà, một tay hắn nắm chặt sợi xích dính máu, tư thái ung dung nhẹ nhàng, dường như đã quá quen với chuyện này. Đầu kia của sợi xích là một chiếc gông đã trói chặt đầu và tay của con quỷ, và con quỷ bị trói dường như đã ngừng hoạt động được một lúc rồi.

Trương Tiểu Bách cũng không hề nhận ra lực kéo đang giữ chặt bắp chân cô ấy, khiến cô ấy không thể giãy giụa đã biến mất.

Bạch Thanh cúi đầu, hỏi với vẻ khó hiểu:

- Cậu không định leo ra à? 

Chẳng lẽ ngâm mình trong vũng nước bẩn đó không khó chịu sao? Cho dù không khó chịu thì việc ngâm mình trong vũng nước cùng một con quỷ cũng... Là chuyện người thường không chấp nhận được mà nhỉ?

- Hả?

Trương Tiểu Bách ngơ ngác nhìn con quỷ gần ngay trước mắt, trong đôi mắt hẹp dài và đỏ ngầu của nó vẫn đầy sự thèm thuồng máu thịt của cô ấy. Trương Tiểu Bách chửi thầm một tiếng "đù mé" trong lòng, sau đó dùng hết sức bình sinh để leo ra ngoài.

Trong số bốn người bỏ chạy cùng Bạch Thanh ban nãy đã có một người chết, nói một cách chính xác hơn là bị ăn sạch sành sanh không còn mảnh vụn nào. Hai người còn lại vội vàng chạy đến giúp đỡ. Lúc này, Bạch Thanh đã nắm lấy tay Trương Tiểu Bách rồi.

Hai người đứng gần nhau, Trương Tiểu Bách thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào mặt mình, trong lòng bỗng thấy hơi rờn rợn, hỏi:

- Trên người tớ có gì không đúng à?

- Không. - Ánh mắt Bạch Thanh đầy vẻ tán thưởng: - Lớp trang điểm này là cậu tự làm à?

- Ừ... Có vấn đề gì không?

- Không vấn đề gì cả! Đánh lớp nền đẹp thật đấy. Với kỹ thuật của cậu, dù có trang điểm cho quỷ thì chắc cũng biến nó thành người được luôn.

Trương Tiểu Bách là một cô gái rất yêu cái đẹp, có thể nói kỹ thuật trang điểm của cô ấy đã đặt nửa bước chân qua ngưỡng cửa tà thuật "thay đầu" rồi. Mặc dù cô ấy không thấy có gì phải ngại khi nhận lời khen này, nhưng... Bây giờ là lúc nào chứ? 

Chủ đề chuyển hướng quá đột ngột làm Trương Tiểu Bách không kịp phản ứng. Hơn nữa ví dụ của Bạch Thanh khiến cô ấy cảm thấy hơi là lạ, nhất thời không biết phải nói gì. Một lát sau cô ấy mới ngập ngừng nặn ra một câu:

- Cảm ơn đã khen?

- Không cần cảm ơn đâu.

Chờ Trương Tiểu Bách hoàn toàn rời khỏi vũng nước, Bạch Thanh mới ra lệnh cho Quỷ Sai Vô Danh khóa chặt con quỷ kia.

Quỷ Sai Vô Danh chắp tay cúi chào Bạch Thanh, sau đó kéo sợi xích. Thoạt nhìn hắn không dùng quá nhiều sức, ngay cả dáng đứng cũng không thay đổi chỗ nào, ấy vậy mà theo sự kéo giật của sợi xích, con quỷ đó đã bị hắn kéo hoàn toàn ra khỏi vũng nước, lộ ra ngoài hoàn chỉnh. 

Cơ thể nó cũng tròn vo y như cái đầu của mình, chi dưới thon dài, hai bàn chân bẹt, các ngón chân dính liền nhau, nói là bàn chân không bằng nói là chân vịt. Đôi chân này dùng để đi đường thì rất khó, nhưng nó chỉ có thể bị kéo ra khỏi vũng nước mình đang ở dưới sự lôi kéo của Quỷ Sai Vô Danh.

Ngay khi nó vừa rời khỏi vũng nước bẩn, vũng nước đó lập tức biến mất, mặt đường cũng trở lại trạng thái ban đầu. Sương mù dày đặc cũng tan đi hết, con đường hiện ra trở lại.

- Những nơi bị quỷ quái xâm chiếm sẽ hình thành Quỷ Vực, và cảnh tượng trong Quỷ Vực sẽ không khớp với thế giới bên ngoài. Thị giác, thính giác và các giác quan khác của người bị mắc kẹt trong đó đều sẽ bị ảnh hưởng, chỉ khi rời khỏi Quỷ Vực mới có thể khôi phục bình thường.

Cậu bạn nói chuyện hiển nhiên cũng có hiểu biết về những nơi bị quỷ quái xâm lấn, cậu ta thấy Bạch Thanh nhìn mình, vội vàng nói:

- Chị đại à! Thật sự không ngờ đấy, vừa mới kích phát năng lượng quỷ mà chị đã chế tạo được một tấm Quỷ bài rồi. Đúng là thiên tài trong số các thiên tài, một ngôi sao mới đang lên trong giới trấn quỷ...

Trong lúc này Bạch Thanh cũng đã tìm ra tên của cậu ta từ trong ký ức của nguyên chủ. Một cái tên rất dễ nhớ - Trương Vĩ. 

Từ tiểu học cho đến cấp hai, cấp ba, rồi lên tới đại học, lúc nào Bạch Thanh cũng gặp người có tên Trương Vĩ. Muốn hỏi cái tên này phổ biến đến mức nào ư? Đến mức chỉ cần hét một tiếng Trương Vĩ trên sân thể dục là đảm bảo sẽ có người đáp lại ngay.

Mấy người tới kích phát năng lượng quỷ lần lượt tự giới thiệu, còn lại một nữ, Bạch Thanh nhớ tên cô ấy là Lam Tư Đình. Lam Tư Đình khẽ tiếp lời:

- Cậu giỏi thật đấy. Tớ nghe nói tỷ lệ thành công khi chế tạo Quỷ bài lần đầu chỉ có 50% thôi...

Từ lời khen của hai người cùng với những thường thức liên quan đến việc chế tạo Quỷ bài hiện lên trong đầu Bạch Thanh, cô đã biết những ai sở hữu Quỷ bài được gọi là "Người trấn quỷ", và việc chế tạo Quỷ bài là một việc vô cùng nguy hiểm. Thông thường mọi người sẽ chọn một địa điểm đặc biệt, đảm bảo hoàn cảnh xung quanh thật yên tĩnh, sau đó tắm gội thắp hương rồi mới tiến hành chế tạo bài.

Các công tác chuẩn bị ban đầu còn phức tạp hơn. Ví dụ như trước khi chế bài, bạn luôn phải nghĩ kỹ xem sẽ chế tạo một loại Quỷ bài như thế nào, đúng không? Cho dù muốn tạo ra một con quỷ khác với loại mình từng gặp thì cũng không nên chờ tới lúc làm mới tưởng tượng, vì bạn phải hiểu biết về ngoại hình và năng lực của con quỷ đó. Đây là điều vừa khó vừa nguy hiểm.

Hơn nữa mỗi một tấm Quỷ bài trống chỉ có thể thao tác hai lần thôi, nếu lần đầu thất bại thì phải dừng lại vì hầu hết mọi người đều không gánh chịu nổi hậu quả của lần thất bại thứ hai. Khi đó không chỉ Quỷ bài trống bị hủy mà con quỷ trong đó còn cắn ngược lại người chế bài.

Người chế bài sẽ chết.

Lưng Bạch Thanh toát mồ hôi lạnh, xém tí nữa là cô ngỏm trong lúc chế bài luôn rồi... Mặc dù đang chiếm giữ cơ thể của nguyên chủ nhưng không phải toàn bộ ký ức của nguyên chủ đều nằm trong đầu cô, mà nó sẽ được kích phát có điều kiện. Ví dụ như khi Bạch Thanh nghe thấy ba chữ "Giới trấn quỷ", trong đầu cô sẽ lập tức hiện ra ba kiến thức phổ biến về nó:

[1. Không cách nào tiêu diệt quỷ hoàn toàn, nhưng có thể thu phục nó để sử dụng.

2. Mọi vũ khí của con người đều vô hiệu đối với quỷ, chỉ có thể dùng Quỷ bài để đối phó với quỷ.

3. Chỉ có một cách duy nhất để xóa sổ Quỷ Vực, đó là thu phục tất cả quỷ đang ở bên trong.]

Bạch Thanh hoàn hồn, lại nghe Quỷ Sai Vô Danh quát lớn một tiếng:

- CÂU HỒN! 

Con quỷ bị kéo đến bên cạnh Quỷ sai run lên bần bật, trong đôi mắt đỏ sẫm hẹp dài của nó như mất đi ánh sáng, ngay cả nhãn cầu cũng bất động, bước lững thững ra sau lưng Quỷ sai như một tượng đất, ngoan y hệt mấy tên trộm vặt mỗi khi gặp được quan sai, chắc chắn là không thể gây sóng gió gì được nữa.

Cả người Trương Vĩ run rẩy, cảm giác hạnh phúc vì sống sót sau tai nạn tràn ngập tâm trí cậu ta, nhưng tiếng nhai nuốt rợn người dường như vẫn còn văng vẳng bên tai. Cảm giác buồn nôn bị kìm nén nãy giờ bỗng chốc dâng trào, mãnh liệt đến mức không thể ngó lơ. Thế là cậu ta không nhịn được nữa, vịn vào tường mà nôn.

Tầm mắt của Lam Tư Đình dừng lại trên mớ thịt vụn ở đằng kia. Đó là những gì mà người đồng đội đã chết của họ để lại trên đời, nhưng lại khó phân biệt được ban đầu chúng thuộc về bộ phận nào.

Lam Tư Đình cũng nôn.

Cái mùi khó ngửi lập tức lan tràn khắp nơi, Trương Tiểu Bách cũng nôn ra. Mặt mũi cô ấy vốn đã tèm lem, giờ lại càng chật vật hơn.

Bạch Thanh đứng bên cạnh cứ như không ngửi thấy mùi chua nồng nặc khó chịu đó, cũng tỏ ra bình thường trước những mảnh vụn máu thịt lẫn lộn cách đó không xa. Vẻ mặt cô bình tĩnh, khiến người khác không khỏi ghé mắt nhìn.

Trương Vĩ nôn sạch mọi thứ trong dạ dày, đến khi nôn ra nước chua mới dừng lại. Cậu ta cố gắng lấy lại tinh thần, khen ngợi:

- Hèn chi chị có thể chế tạo được Quỷ bài trong tình huống như vậy, còn lâu tụi em mới bình tĩnh được như chị...

- Có gì to tát đâu. - Bạch Thanh ăn ngay nói thật: - Từ nhỏ đến lớn thấy nhiều quá là quen ấy mà.

Ngày nào cũng thấy người chết à? 

Lại còn là người chết máu thịt be bét! 

Phản ứng đầu tiên của Trương Vĩ là run lên, sau đó kích động nói:

- Vậy chắc là gia đình chị có truyền thống lâu đời, chẳng lẽ chị là cô chủ của gia tộc trấn quỷ nào đó sao? 

Vậy thì sự an toàn của họ được đảm bảo rồi.

Bạch Thanh đáp: - Không, nhà tôi mở nhà tang lễ.

Trương Vĩ: ... Chị nói thiệt hả chị Thanh?

Trương Tiểu Bách nôn tới mức sắp nôn ra cả mật mới đứng thẳng dậy, cầu xin:

- Bạch... Bạch Thanh, chúng ta mau rời khỏi Quỷ Vực đi.

Lúc này Bạch Thanh lại nhớ thêm, mặc dù chỉ có một cách để loại bỏ Quỷ Vực, nhưng không nhất thiết phải loại bỏ nó thì mới có thể rời đi - vì điều đó quá khó! Hầu như trong các Quỷ Vực đều có nhiều hơn một con quỷ, mà phần lớn các Người trấn quỷ lại chỉ có một tấm Quỷ bài thôi. Đã thế trong quá trình sử dụng còn có rất nhiều hạn chế, không thể "chơi tới bến" trong Quỷ Vực được.

Cách thoát khỏi Quỷ Vực mà nguyên chủ biết là chạy - chạy đến rìa của Quỷ Vực. Kết giới ở đó yếu hơn nên con người có thể rời đi. ( app TYT - tytnovel )

- Không được! 

Bạch Thanh nhận ra con quỷ này và con quỷ tấn công nhóm bọn họ trước đó là cùng một loài, nhưng không biết nó có phải là con đó hay không. Nếu là cùng một con, vậy thì tình hình của Phương Viện chắc chắn rất tệ, có khi đã xảy ra chuyện rồi. 

Nghĩ đến đây tim cô bỗng thắt lại. Sau đó cô lại phủ nhận suy đoán tồi tệ nhất này. Nếu ngay cả việc chặn con quỷ đó vài phút mà Phương Viện cũng không làm được thì cô ấy vốn không cần ở lại chịu chết làm gì. Vậy nên cô tin Phương Viên vẫn còn sống.

Trương Vĩ hiểu lầm, lập tức nói:

- Chị dẫn em theo đi, em đảm bảo sẽ không làm vướng tay vướng chân chị đâu. Sau khi ra rồi nhất định em sẽ báo đáp ơn cứu mạng của chị! Nhà em cũng có chút của cải, hoặc chờ sau này em trở thành Người trấn quỷ, chị muốn cái khác em cũng có thể cho.

Bạch Thanh lại nói: - Tôi muốn quay lại cứu cô Phương. 

Vừa rồi cô đã xác nhận trạng thái của Quỷ Sai Vô Danh, kỹ năng "Câu hồn" không có giới hạn số lần sử dụng, nếu gặp một con quỷ khác thì hắn vẫn có thể trói buộc nó. Còn nếu thật sự không đánh lại thì cô vẫn có thể rời khỏi Quỷ Vực một cách dễ dàng nhờ Quỷ Sai Vô Danh.

Trương Tiểu Bách nhìn Quỷ Sai Vô Danh một cái với vẻ sợ hãi, nói chuyện cũng hơi lắp bắp:

- Tớ, tớ, tớ, tớ có thể đi cùng cậu không?

Bạch Thanh thấy sao cũng được: - Chân mọc trên người cậu mà. 

Nói xong, cô là người đầu tiên quay trở lại. Quỷ Sai Vô Danh đi sát theo cô, con quỷ bị gông cùm cũng ngoan ngoãn đi phía sau.

Kế tiếp là Trương Tiểu Bách.

Trương Vĩ và Lam Tư Đình nhìn nhau rồi vội vàng theo sau, trong lòng thầm nghĩ: Họ không biết rìa của Quỷ Vực ở đâu! Có khi quay lại đường cũ là quyết định chính xác cũng nên. Tóm lại là trong tình huống chưa xác định được phương hướng thì đi theo Bạch Thanh vẫn an toàn hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play