Chính là ngay phía trước, trong cái hộp này có thứ gì đó. Từng tờ từng tờ tranh sắp lấp đầy chiếc hộp.
Trên mỗi bức tranh đều vẽ cùng một nội dung: một người đàn ông mặc vest, một người phụ nữ tóc dài mặc váy, đứng giữa là một cậu bé được hai người nắm tay.
Sau đó, trên đầu mỗi người đều được ai đó cẩn thận, nắn nót viết bằng bút: Ba, mẹ, Tiểu Tông.
Mỗi khi nghĩ đến ba mẹ, cậu lại lén mượn bút vẽ và giấy vẽ mà viện trưởng chia cho các bạn nhỏ, vẽ một bức tranh rồi đặt vào hộp. Tuy rằng đến cả ba mẹ trông như thế nào cậu cũng không biết, nhưng vẫn vẽ một cách vô cùng nghiêm túc.
Chiếc hộp từng là báu vật của cậu, không cho ai chạm vào. Nhưng đến khi xuất viện, cậu lại tự mình lén lút vào viện trong đêm, thiêu hủy tất cả.
“Dễ thương ghê.” Phì Phì nghiêm túc khen ngợi, rồi đầy mong chờ nhìn cậu bé nói: “Em trai, em cũng vẽ cho anh một bức được không?”
Nói rồi, Phì Phì vỗ vỗ chiếc cặp nhỏ của mình: “Đổi lại, anh có quà tặng cho em nè ~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT