Bởi vì trong sách không ghi rõ tên tác giả, mà thời điểm xuất hiện của nó cũng đã quá xa xưa, ít nhất cũng đã có mấy trăm năm lịch sử, nên từ lâu đã không còn ai có thể tranh cãi về bản quyền. Dù Wilson và mọi người có muốn trả phí bản quyền, thì cũng không biết phải đưa cho ai.
Vì thế, cuối cùng Wilson và Lâm Cảnh Lịch cùng những người khác đạt được đồng thuận, đứng tên Công viên Sơn Hải thành lập một quỹ từ thiện. Quỹ này được vận hành bằng lợi nhuận của công viên mỗi năm. Sau khi chia phần doanh thu, mỗi gia đình trong nhóm sẽ trích ra một phần mười lợi nhuận để đóng góp vào quỹ.
Đừng xem thường một phần mười này cộng lại thì cũng gần bằng một nửa lợi nhuận hàng năm của mỗi nhà từ công viên. Nhưng tiền, dù nhiều đến đâu, cũng chỉ là con số. Thứ khiến họ hứng thú hơn cả là quá trình tạo ra lợi nhuận ấy.
Vì vậy, họ sẵn sàng quyên góp. Dù sao thì công viên Sơn Hải cũng là “tác phẩm đầu tay” của mấy đứa nhỏ trong nhà, đối với các bậc phụ huynh mà nói, ban đầu họ chỉ xem đây là một công cụ đầu tư sinh lời. Nhưng đến giờ phút này, công viên lại giống như món quà chung mà cả nhóm dành tặng cho chính con mình.
Nhìn bọn trẻ háo hức thảo luận, ai nấy đều vui vẻ biết bao.
Thôi Quảng xúc động khoác vai Trương Mục, xúc động nói:
“Công viên này có cả tâm huyết của chúng ta. Trong cậu có tôi (tiền), trong tôi có cậu (tiền). Đây cũng coi như là minh chứng cho tình bạn đẹp đẽ của chúng ta rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT