Tiểu gia hỏa ngoan ngoãn, lại còn miệng ngọt. Hỏi vì sao đến tìm ông, cậu liền dùng đôi tay nhỏ ôm lấy gương mặt tròn trịa mềm mại của mình, giọng nói nũng nịu, mềm nhũn:
“Con nhớ ông nội, tới chơi với ông nội ~”
Thật ra thì ngay từ lần gặp đầu hôm qua, Lâm Quốc Thịnh đã rất thích đứa cháu nhỏ này rồi, đặc biệt là nhìn thấy nụ cười tươi rói của nhóc con, lại càng thêm yêu thích. Lúc ăn cơm tối hôm qua, trừ Dương Ngọc Anh ra thì ông cũng khó mà nhịn được không gắp thức ăn cho tiểu gia hỏa.
Hôm nay Phì Phì chủ động chạy đến tìm ông, còn nói là nhớ ông, muốn chơi với ông Lâm Quốc Thịnh làm sao có thể nỡ từ chối? Huống hồ tiểu gia hỏa quả thật rất ngoan, rất biết điều, nói là tới chơi nhưng khi thấy ông vẫn còn đang đọc báo thì không hề làm phiền, chỉ tự giác kéo ra một cái ghế nhỏ ngồi bên cạnh, cúi đầu chăm chú nhìn đàn kiến bò qua bò lại trên mặt đất.
Lâm Quốc Thịnh đã ngoài sáu mươi, mấy năm trước đã về hưu, giao toàn bộ Lâm thị lại cho con trai cả. Hai anh em Lâm Cảnh Lịch và Lâm Tư Niên tình cảm vẫn luôn tốt, ông xưa nay chưa từng lo lắng hai người sẽ vì tranh giành mà bất hòa. Vậy nên khi Lâm Cảnh Lịch đã đủ sức gánh vác, ông liền nhanh chóng lui về phía sau.
Từ một chủ tịch Lâm thị từng oai phong lẫm liệt, giờ ông đã biến thành một ông lão hưu trí ngày ngày uống trà, đọc báo, thỉnh thoảng hẹn bạn già đánh ván cờ, trông cũng già đi rõ rệt.
Cháu trai nhỏ ngồi bên cạnh, Lâm Quốc Thịnh dứt khoát gập tờ báo lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play