Bùi Phương Yến chậm rãi mỉm cười. 
Anh từng ngông cuồng cho rằng đó chỉ là chú chim nhỏ lạc vào cuộc sống nhàm chán của mình, trêu chọc chơi đùa vài hôm rồi cũng sẽ chán. Nhưng không ngờ, con chim nhỏ ấy lại cắm rễ trong tim anh, bám riết không buông. Nếu giờ nhất quyết nhổ ra, chỉ sợ sẽ kéo theo máu thịt bê bết, không thể cứu vãn.
Có lẽ ngay từ đầu, cậu nên hòa làm một với chính mình.
Thiệu Dã chờ mãi không thấy thêm cú đánh nào nữa, đoán rằng chắc Thất thúc đã đánh xong rồi. Nhưng cậu lại cảm thấy bên dưới có chút phản ứng không nên có, nhất thời chẳng dám ngồi dậy, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm sấp trên giường.
Bàn tay của Bùi Phương Yến đặt lên xương cụt của Thiệu Dã, đầu ngón tay trỏ nhẹ nhàng vẽ vòng tròn ở đó, Thiệu Dã cảm thấy càng thêm khổ sở. Nếu Thất Thúc mà thấy được phản ứng này, thể nào cũng “thưởng” cho cậu thêm vài cái nữa.
Cậu quay đầu quan sát nét mặt hiện tại của Bùi Phương Yến, thấy anh có dấu hiệu quay sang nhìn liền vội vàng quay đầu lại. Cứ lặp đi lặp lại như vậy vài lần, đến nỗi dù Bùi Phương Yến có muốn không để ý cũng khó.
Bùi Phương Yến cảm thấy cậu giống như một con vật nhỏ, rõ ràng biết ngoài kia nguy hiểm nhưng vẫn không kìm được mà thò đầu ra ngó nghiêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play