Với tư cách là một quản gia dày dạn kinh nghiệm bên cạnh Bùi Phương Yến nhiều năm, ông rất thức thời không hỏi gì thêm, lập tức lên lầu đi tìm một chiếc chăn mỏng thoáng khí cho Bùi Phương Yến.
Thiệu Dã tắm xong, lục trong tủ tìm được một chiếc áo choàng tắm khoác vào, sau đó lại lục lọi khắp phòng. Cuối cùng cậu quay sang hỏi Bùi Phương Yến: “Thất thúc, quần áo của cháu đâu rồi ạ?”
Bùi Phương Yến đáp: “Hôm qua bị bẩn rồi, tôi bảo người mang đi giặt. Nhưng có nhờ quản gia Lưu mang cho cậu bộ khác rồi, để trong tủ đó, cậu tìm xem.”
Rốt cuộc hôm qua mình đã làm gì? Thiệu Dã vừa nghi hoặc vừa mở tủ, quả nhiên có một bộ quần áo gấp gọn gàng trong đó.
Thiệu Dã chẳng coi Thất thúc là người ngoài gì cả. Thấy Bùi Phương Yến không có ý rời đi, cậu cũng không khách sáo, quay lưng lại, tháo đai áo choàng. Chiếc áo choàng tơ lụa màu lam sẫm trượt nhẹ trên làn da cậu. Ánh mắt Bùi Phương Yến lướt theo sống lưng Thiệu Dã, dừng lại ở phần hông.
Thiệu Dã cúi người mặc quần.
Quản gia Lưu đúng là lớn tuổi rồi, tìm cái chăn thôi mà lâu thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play