Kỷ Hoan giống như một đóa hoa héo úa, rũ rượi dựa vào chiếc gương trong, đôi mắt vô thần, hoàn toàn không còn tâm tư để nhìn Phong Trì lấy một lần. Lúc này Phong Trì cũng thả lỏng, nếu cái gương nhỏ kia đã không còn biến hóa thì chẳng cần tiếp tục dùng thêm kích thích nào nữa. Hắn hài lòng thu hồi lại gương nhỏ, rồi nói với con trùng chèo thuyền khổng lồ:
“Quay về đi.”
Con trùng chèo thuyền khổng lồ vốn đã chuẩn bị tung chiêu lớn để mở mang tầm mắt cho Phong Trì, nào ngờ chưa kịp ra tay đã bị hắn bảo trở về, trong nhất thời cũng ngơ ngác, thò đầu tới gần, mấy sợi lông ngắn khẽ đong đưa, thế nhưng Phong Trì lại lập tức quay mặt đi.
Sau lưng Phong Trì, Thiên Cẩu cũng khó xử, vội vàng phất tay:
“Nghe theo lời Phong tiên sinh, hãy quay về trước đi.”
Hai vị đại lão đã nói vậy, con trùng chèo thuyền khổng lồ tự nhiên không dám cưỡng cầu thêm. Nó ủy khuất “ah” một tiếng, rồi vặn vẹo thân thể to lớn mà rời đi. Thiên Cẩu quay đầu lại:
“Phong tiên sinh còn muốn tiếp tục xem chứ? Đầm lầy phía tây vẫn còn nhiều yêu quái chưa lộ diện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT