Lúc này Ninh Ngọc Thục và Tiểu Cầm cũng phát hiện ra Tạ Hoan đang ở đó. Hai mẹ con nhìn nhau một lúc, hai hàng nước mắt của Ninh Ngọc Thục đã tuôn rơi như mưa.
“Tạ Viên ngoại lang, là ca nhi sao?”
Âm cuối của Tiết Lăng Ngọc vút cao, chất giọng trong trẻo vang vọng khắp công đường, hắn nhíu mày, cố ý nói: “Liễu Nương, ngươi không phải đang nói năng hồ đồ đấy chứ? Đây là tội bôi nhọ mệnh quan triều đình, sẽ bị chém đầu đấy.”
“Dân phụ không dám nói dối,” Liễu Nương giơ bốn ngón tay lên, thề thốt: “Nếu Vương gia và Tần đại nhân không tin, có thể cho người đến nghiệm thân Tạ đại nhân. Chí đỏ của ngài ấy ở sau thắt lưng, vị trí này rất hiếm thấy, dân phụ vẫn luôn nhớ rõ.”
“Ồ?” Tiết Lăng Ngọc nhìn Tạ Hoan, nói một cách hùng hổ: “Không biết Tạ đại nhân có gì muốn nói không? Hay là muốn bổn vương cho người đến nghiệm thân Tạ đại nhân?”
Tạ Hoan lòng như tro tàn, biết hôm nay mình có thế nào cũng không thoát được.
“Cẩn Vương điện hạ,” Tần Hoắc nghiêm mặt ngắt lời: “Đây là Hình Bộ, vụ án này đã giao cho Hình Bộ thẩm tra, xin Cẩn Vương điện hạ đừng nhúng tay. Đợi hạ quan hỏi rõ từng người rồi sẽ kết luận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play